Công việc mình có hiện tại không phải là công việc đầu tiên mình có trong đời, và cũng không phải công việc đầu tiên mình có ở đất nước mình đang học tập và sinh sống, nhưng đây lại là công việc đầu tiên mình có mà lại theo đúng ngành mình học về Du lịch và Khách sạn.
Theo rất nhiều cách thì công việc này vô cùng ý nghĩa với mình. Nó cho mình rất nhiều thử thách để vượt qua và lớn lên, kể từ ngày mình quyết định đi tìm việc ở Budapest cho đến tận ngày hôm nay. Tại sao lại khó khăn đến thế để có được một công việc chỉ dùng tiếng Anh ở Budapest, trong ngành Du lịch và Khách sạn, và trong khoảng thời gian đầu năm 2021 (khi mình quyết định đi tìm việc)?
– Dịch bệnh. Khác với các thế hệ học sinh quốc tế đi trước với vô vàn vị trí mở ra trong các khách sạn, thời điểm mình muốn tìm việc (đầu năm 2021) vẫn là lúc Hungary còn có rất nhiều luật lệ và hạn chế về du lịch và di chuyển nói chung để kiểm soát việc gia tăng các ca nhiễm COVID-19. Khi mà thậm chí người bản địa ở đây còn không có việc vì các khách sạn đóng cửa (tạm thời hoặc vĩnh viễn), làm sao một đứa sinh viên năm hai chỉ giao tiếp được bằng tiếng Anh như mình có cơ hội trong thị trường làm việc?
– Mình chỉ nói tiếng Anh. (Đến giờ đây vẫn là một khó khăn cho mình, và mình sẽ nói thêm về việc này sau). Hungary cũng như Việt Nam đấy là thứ tiếng chính của họ là tiếng bản địa, tiếng Hung. Và cũng như Việt Nam, trừ phi bạn rất giỏi và làm việc ở những môi trường quốc tế, mỗi tiếng Anh thôi là không đủ. Bạn cần cả tiếng bản địa nữa để giao tiếp được với đồng nghiệp và khách hàng. Hè năm ngoái mình đã gửi CV cho một khách sạn lớn ở trung tâm Budapest vào vị trí bồi bàn. Họ liên lạc với mình để trao đổi thêm rồi mà đến cuối thì họ không nhận vì mình không nói tiếng Hung. Khi bạn nói cả tiếng bản địa (hoặc thứ tiếng thứ 3, 4, vân vân ngoài tiếng Anh) nữa thì (có thể coi là lẽ đương nhiên) bạn sẽ có nhiều cơ hội việc làm hơn.
– Liên quan đến ý bên trên, chính là việc mình bị áp lực là cần phải có việc ở các khách sạn lớn mang tính quốc tế, vì chỉ khi đấy chuyện mình chỉ nói tiếng Anh mới không còn là trở ngại. Và việc để làm việc với khách sạn lớn khi mới chỉ là sinh viên năm hai không dễ dàng đến thế. Một trong những khó khăn lớn nhất là đa số những nơi đó họ chỉ nhận sinh viên với kỳ thực tập chính thức (trong khi đến tận kỳ cuối cùng của chương trình học ở trường mình mới có thể thoả mãn cái điều kiện này).
– Mình thiếu rất nhiều thứ. Mình không có kĩ năng tốt trong việc viết CV và trả lời phỏng vấn. Mình có một khoảng trống trong CV kéo dài khoảng 2 năm, từ hè 2019 đến hè 2021, với không một cập nhật nào mới trừ việc đi học. Vốn là mình đã định năm nhất chỉ dành để đi học (vì đúng là mình cần thời gian để thích nghi và đương đầu với lượng bài tập lớn ở trường thật), giờ lại còn thêm dịch bệnh và việc mình không tham gia thêm bất kì hoạt động ngoại khoá nào khiến CV trông rất … chán.
– Điều cuối cùng, chắc là khó khăn về mặt tinh thần. Mình thấy sốt ruột và bất lực trong gần như cả năm 2021 khi vẫn còn đang tìm việc. Mình cần có thêm thu nhập để trang trải cho cuộc sống hàng ngày và cho những kế hoạch tương lai. Mình cần một công việc theo ngành học để có thêm kinh nghiệm cho sự nghiệp sau này và để tìm xem mình yêu thích điều gì. Sự bất lực thì đến từ việc mình cảm thấy không nơi nào cho mình cơ hội để bắt đầu. Kỳ thực tập hay chương trình đào tạo thì nên dành cho những người với ít hoặc chưa có kinh nghiệm, nhưng những nơi mình cần (một số khách sạn quốc tế lớn) thì lại đòi hỏi ngầm việc mình phải có kinh nghiệm trước. Có lẽ cũng đúng thôi là họ cần những người giỏi nhất, nhưng nếu không cho người trẻ cơ hội để bắt đầu, thì làm sao họ có những kinh nghiệm đầu tiên đó được? Mình không nói đây là sự thật 100% vì rõ ràng là ngoài kia có những nơi sẽ cho người trẻ với không chút kinh nghiệm nào cơ hội làm việc. Ngày ấy thì cách nhìn nhận vấn đề của mình không quá tích cực, cộng với việc môi trường làm việc có nhiều giới hạn do tác động của dịch bệnh nữa, nên khó mà để mình không một lần có những suy nghĩ như thế này.
Tua nhanh đến ngày mình có công việc hiện tại thì mình có một số chia sẻ sau. Đây là những điều mình đã và vẫn đang học từng ngày ở vị trí lễ tân trong một khách sạn ở trung tâm Budapest. Có những điều nghe rất đơn giản và có khi là lẽ đương nhiên, nhưng vẫn lại là những điều mà mình không dễ dàng làm được trong thực tế hoặc mình càng nhận ra tầm quan trọng của nó hơn kể từ khi có công việc này. Dưới đây không phải tất cả những nhiều mình suy ngẫm, nhưng mình sẽ dần viết chúng ra trong những bài viết sau này với những chủ đề cụ thể hơn.
– Chuyện gì rồi cũng sẽ có cách giải quyết. Chấp nhận là mình sẽ mắc lỗi, học từ nó, và vượt qua nó để không mắc lỗi tương tự sau này. Mình muốn thể hiện tốt trong công việc, và mỗi ngày đi làm mình muốn phải làm tốt hơn lần trước đó, bất kể là chỉ một chút. Mình biết là mình sẽ mắc lỗi vì mình đang học cách làm một công việc hoàn toàn mới, nhưng mình vẫn mất một khoảng thời gian dài để làm quen với điều đấy. Hơn nữa, kỹ năng làm việc nhóm, giao tiếp, và giải quyết vấn đề cũng vô cùng quan trọng. Mình cần chủ động làm những gì mình có thể trong khả năng và chủ động hỏi những gì mình không biết.
– Chỉ nói thứ tiếng thứ hai là tiếng Anh ngoài tiếng mẹ đẻ thôi là chưa đủ. Điều này có thể đúng với rất nhiều người, nhiều ngành nghề, nhiều trường hợp khác nhau. Với mình, nó đúng vì mình muốn làm việc trong ngành Du lịch và Khách sạn và là một học sinh quốc tế ở một đất nước có thứ tiếng chính không phải là tiếng Anh. Tất nhiên, câu trả lời đơn giản là học thêm thứ tiếng khác đi, học thêm tiếng bản địa đi. Câu chuyện học tiếng sẽ lại dể dành cho những bài đăng sau này. Mình sẽ viết về những chật vật của mình và việc học một thứ tiếng mới từ con số 0. Đến giờ mình vẫn chưa sử dụng được tiếng nào ngoài tiếng Anh và tiếng mẹ đẻ, nhưng mình đang cố gắng để thay đổi nó.
– Công việc này làm mình nghĩ về COVID, và về những điều mình đã bỏ lỡ trong suốt 2 năm dịch bệnh. Mình đã từng có một kế hoạch cho những năm đi du học bậc đại học đó là mình sẽ cố gắng học nhiều môn ở trường hơn vào khoảng nửa đầu chương trình học, để nửa sau mình có thể đi làm mà không bị qua căng thẳng về lượng bài tập nhiều trên lớp nữa. Mình sẽ cố gắng đi du lịch thật nhiều vào những dịp cuối tuần và các kỳ nghỉ khi chưa có việc làm. Tất nhiên là COVID thay đổi mọi thứ. Mình không được đi du lịch, và cũng không đi du lịch được ngay cả khi Châu Âu dần mở cửa trong năm 2021 do nhiều hạn chế về quy định liên quan đến vaccine của nhiều nước và cả về khả năng chi trả của chính mình. Đến giờ khi mọi thứ ổn thoả hơn rồi, mình đã có thể đi du lịch nếu mình muốn, thì mình vẫn chưa thể sắp xếp được do giờ làm việc không cố định, và mình vẫn đang loay hoay học nốt những môn cuối cùng của chương trình học. Mình sẽ để những trăn trở này ở một bài viết khác, nhưng mình có thể khẳng định là khi mọi người thấy mình đi du lịch bên ngoài Hungary trong thời gian tới thì đó là một điều vô cùng đặc biệt với mình. Đấy sự cố gắng vô cùng tận trong rất nhiều khía cạnh trong cuộc sống của mình, và đấy là lúc những ước muốn mình bỏ ngỏ suốt hơn 2 năm thành hiện thực.
– Cân bằng cuộc sống khi vừa đi học vừa đi làm không hề dễ. Chỉ riêng câu chuyện có đủ năng lượng và sự tập trung để thể hiện tốt nhất cả ở chỗ làm lẫn trường học thôi đã khiến mình chật vật rồi. Ngoài ra, mình còn cần dành thời gian để gọi điện thường xuyên về nhà cho bố mẹ và duy trì những mối quan hệ quan trọng khác trong cuộc sống. Mình đã rất xa cái ngày lấy thành tích và sự bận rộn để chứng tỏ là mình không kém cỏi nữa. Đến giờ thì mỗi ngày mình được thúc đẩy với những câu hỏi: “Mình có đang hạnh phúc không? Đây có phải cuộc sống mà mình muốn sống không? Kể cả khi không biết mình đang đi hướng nào trong cuộc đời và đâu là “vạch đích”, mình có đang cố gắng đi để mỗi ngày mình tốt lên hơn được một chút hay không?”. Mình vẫn bận, và mình vẫn dành thời gian để nghỉ ngơi. Mình muốn bận để được tiến bộ hơn trong công việc và trên trường lớp. Bận vì mình cần có thời gian để nghỉ ngơi, chăm lo cho sức khoẻ của chính mình, và dành được thời gian cho những người xung quanh. Không phải lúc nào quỹ thời gian cũng được phân bổ đều đặn cho mọi khía cạnh quan trọng của cuộc sống, nhưng mình luôn cố gắng “xoay vòng” để mọi thứ có được sự quan tâm mà nó cần, và mình vẫn có những khoảng lặng để bản thân được nghỉ ngơi.
Khi mình viết bài viết này, mình không có chủ ý kể sự khó khăn nhiều hơn là những thông tin hữu ích. Nhưng mình lại nghĩ, mình cũng ước ngày mình mới bắt đầu tìm việc ở đây, mình có ai đó giúp mình nhìn nhận ra được những khía cạnh này. Ít ra là mình có thể biết sớm hơn những khó khăn mình sẽ gặp, để rồi mình chuẩn bị được tốt hơn khi đi tìm việc, và cả khi đã có việc rồi. Từ mình đến với tất cả những ai đang cố gắng bước những bước đi đầu tiên trong sự nghiệp, mình chúc tất cả chúng mình cùng mạnh mẽ vươn lên và tìm được cho mình điều mình yêu thích.