Đi tìm một con đường mới

Trên trường đại học mình đang hoàn thành chương trình học về Du lịch và Khách sạn. Hiện tại, điều đơn giản nhất miêu tả được việc học hành/sự nghiệp của mình chính là mình muốn đổi ngành. Mình muốn làm việc trong một ngành khác, có thể là một nhánh của ngành du lịch, nhưng mình không muốn tiếp tục trải nghiệm và làm việc trong ngành khách sạn nữa.

Vì sao mình dừng lại

Thực chất mình vốn đã thích bên du lịch hơn khách sạn rồi, nhưng các vị trí thực tập sinh ở Hungary thì lại có nhiều trong khách sạn hơn và dễ xin hơn là việc trong ngành còn lại. Cứ như thế, mình làm việc ở vị trí lễ tân khách sạn trong vòng chín tháng ở một khách sạn bốn sao ở Budapest. Mình đã học được rất nhiều cũng như hiểu hơn rất nhiều về ngành khách sạn và chính bản thân mình. Điều mình biết ơn nhất ở đây sẽ là việc mọi người cho mình một cơ hội để được học hỏi và đào tạo từ con số không, những đồng nghiệp rất tốt, sự tiếp xúc với nhiều người ở nhiều ngành nghề lĩnh vực khác nhau, và sự khẳng định là ngành khách sạn không dành cho mình. Mình biết có rất nhiều mảng và vị trí trong ngành này, chứ không chỉ là làm ở khu vực lễ tân, nhưng mình cũng không còn muốn tìm hiểu sâu hơn hay tiến lên trong ngành này nữa. Chỉ đơn giản là nó không hợp.

Thẻ tên mà mình đeo khi mình làm việc.

Thời kỳ đầu khi mình mới đi tìm việc, mình khao khát vô cùng được thực tập ở một trong số các khách sạn năm sao tại trung tâm thành phố Budapest. Mục tiêu của mình ngày ấy là mình sẽ làm việc ở bất kỳ khách sạn nào để có kinh nghiệm ban đầu đã, rồi sau này mình sẽ có cơ hội ký hợp đồng thực tập ở những khách sạn lớn hơn. Đúng như kế hoạch, hôm qua mình đã được mời làm việc ở vị trí thực tập sinh cho một trong những khách sạn lớn nhất ở thành phố, ngay rìa sông Danube. Đây từng là một cơ hội mình mơ ước có được suốt từ ngày mình mới bắt đầu đi du học. Với những ai học ngành du lịch và khách sạn ở Budapest như mình, đây chắc hẳn là điều mà rất nhiều người cũng muốn có được cho mình trong những bước đi đầu tiên của sự nghiệp đúng không? Nhưng ở thời điểm này, mình đã hiểu và chắc chắn rằng đây không phải con đường mình muốn theo đuổi và phát triển. Và thế là sáng nay mình gửi email từ chối, bất kể rằng đây cũng là một khách sạn rất danh tiếng, chỉ vì công việc không hợp với mình và mình không thấy được tương lai phát triển lâu dài trong ngành. 

Mình sẽ nói qua những điều mình thích và chưa thích ở công việc lễ tân. Đây chỉ là ý kiến của chính mình dựa vào sở thích cá nhân và đúng một công việc duy nhất mình có này. Mình biết chắc chắn là có những điều mình chưa thấy ưng ý hay phù hợp với bản thân lại là điều mà người khác không thấy phiền hà gì, thậm chí còn yêu thích.

Một số điều mình thích và học được qua công việc này (không theo thứ tự):

● Hiểu về ngành khách sạn hơn, cách một khách sạn vận hành, đặc biệt là cách các phòng ban giao tiếp với nhau và được phân bổ những trách nhiệm gì.
● Đồng nghiệp rất tốt và ủng hộ lẫn nhau. Đa số mọi người đều lớn tuổi và có nhiều kinh nghiệm hơn mình, nên mình học được rất nhiều từ sự chỉ dẫn của họ.
● Kỹ năng giao tiếp, làm việc nhóm, và giải quyết vấn đề chắc chắn là những thứ mình trau dồi được nhiều nhất.
● Nhìn ra điểm mạnh, điểm yếu của bản thân một cách rõ ràng hơn. 
● Học cách chấp nhận và vượt qua việc mình sẽ mắc lỗi khi bắt đầu làm một công việc mới. Mình hiểu là không có gì là không thể sửa được. Mọi chuyện sẽ đều có cách giải quyết.
● Hiểu hơn về các kiểu hợp đồng làm việc ở Hungary dành cho học sinh, và một số điều khoản, luật lệ liên quan. Ví dụ về một số khía cạnh mình hiểu rõ hơn là những chính sách về thuế ở đây, những chính sách đãi ngộ dành cho nhân viên và quyền lợi của họ.
● Đồ ăn miễn phí ở căng tin ☺ việc không phải dành thời gian chuẩn bị đồ ăn cũng tiết kiệm thời gian và tiền bạc rất nhiều. Không thể nói là mình thích hết tất cả các món từng thử được, nhưng mình thấy hay là họ nấu đồ ăn Hungary nên mình cũng được thử nhiều món ăn truyền thống và đa dạng hơn (ít ra là so với những gì thường xuất hiện trong thực đơn ở các nhà hàng thông thường).
● Cảm thấy tự tin hơn về chính mình. Mình cũng từng không biết gì về việc làm lễ tân, nhưng giờ mình đã có thể làm khá tốt và thuần thục các công việc hàng ngày rồi. Điều gì mình cũng có thể học được nếu mình cố gắng và dành tâm sức cho nó. 
● Mình hiểu hơn về một người làm trong ngành dịch vụ cần phục vụ khách hàng sẽ mong muốn điều gì khi tiếp xúc với khách. Mình sẽ chọn làm những điều gì mà khiến công việc của những người này dễ dàng và nhẹ nhàng hơn nếu mình biết có cách như vậy.

Một số điều mình không thích/không thấy phù hợp (không theo thứ tự):

● Đầu tiên sẽ là thứ mình coi là điểm yếu của chính mình: Rào cản về ngôn ngữ. Điều hiển nhiên là khi ai nói được tiếng Hungary khi làm việc trong ngành du lịch và khách sạn ở Hungary sẽ có nhiều lợi thế trong giao tiếp hơn. Khi mình không ở gần thì các đồng nghiệp người Hung sẽ nói tiếng Hung với nhau, cũng là hiển nhiên thôi, và đồng nghĩa là không phải lúc nào mình cũng tham gia vào cuộc nói chuyện được. Mình không hề hà gì việc ấy, nhưng điều làm mình căng thẳng nhất là khi mình phải nhờ đồng nghiệp giao tiếp bằng tiếng Hung hộ mình. Chắc hẳn không ai muốn đổ thêm việc cho người khác, nhưng mình lại bắt buộc phải làm như thế khi cần tiếp xúc với những khách hàng và đồng nghiệp chỉ nói tiếng Hung.
● Lịch làm việc linh động. Điều này vốn là rất tốt vì nhân viên có thể xếp lịch thoải mái hơn, thậm chí có thể nghỉ vài ngày liên tiếp nếu muốn. Nhưng do môi trường làm việc của mình, sự linh động này lại nghiêng về hướng không tốt nhiều hơn. Ít nhân viên, giờ giấc thay đổi liên tục (ví dụ hôm dậy rất sớm, hôm lại về rất muộn), và lịch làm việc hàng tuần được báo vào giữa cuối của tuần trước đó nên suốt 9 tháng làm việc mình gần như không có cuộc sống cá nhân. Quá khó để xếp lịch đi chơi, đi du lịch, và nghỉ ngơi. Đặc biệt là vừa đi học vừa đi làm khiến mình luôn cảm thấy kiệt sức. Mọi thứ xung quanh mình đảo lộn y như lịch làm việc xoay vần.
● Làm việc cuối tuần. Đây là đặc thù của nghề rồi. Với cá nhân mình thì mình sẽ chọn làm giờ hành chính từ thứ hai đến thứ sáu như đại đa số mọi người, chỉ để được có một lịch sinh hoạt nhất quán và biết là mình luôn được nghỉ ngơi vào cuối tuần. Biết là tuần nào mình cũng sẽ có ngày nghỉ cố định nghe tưởng đơn giản mà lại vô cùng quý giá kể từ khi mình làm công việc này.
● Sự lặp đi lặp lại. Công việc nào cũng sẽ có những cách làm việc cố định của nó, nhưng mình mong mỏi sự lặp lại của các dự án thay vì những thao tác hàng ngày của công việc lễ tân này. Các dự án sẽ có đầu, có giữa, có cuối, và mỗi lần lại là một điều gì đó mới mẻ. 
● Mình không được sử dụng nhiều những kỹ năng phân tích, máy tính, và “văn phòng” hơn mà mình đã dành thời gian để học và trau dồi trên trường học hay trong các dự án hoạt động ngoại khoá. Từ đấy mình cũng mong công việc tương lai sẽ mang đến nhiều thử thách và cơ hội hơn để mình vận dụng những kỹ năng này vào thực tế.
● Lúc nào cũng phải làm nhiều việc một lúc. Mình theo hướng làm một việc thật tập trung, xong rồi là xong, thì sẽ hiệu quả hơn rất nhiều việc phải nhảy qua nhảy lại vài việc liên tục. 
● Những khách hàng thô lỗ. Cái này không cần phải nói nhiều. Mình không muốn dành năng lượng cho những điều tiêu cực, nên càng không muốn tiếp xúc và bị “chà đạp” bởi những cách cư xử này.

Bây giờ nghĩ lại, mình cũng không nghĩ việc mình đặt mục tiêu làm việc ở các khách sạn lớn là điều mình luôn mong mỏi. Điều này thực chất xuất phát từ việc phần lớn những người đi trước mình đều đi con đường này, vậy nên mình cũng muốn thử để biết xem nó ra sao. Mình mừng là mình cũng đã học được rất nhiều, có những đồng nghiệp vô cùng tuyệt vời, và hiểu chính bản thân mình hơn về những điều mình mong muốn trong sự nghiệp. Mình mừng là mình cũng đã chủ động kết thúc công việc lễ tân khi mà mình chưa đến mức có những cảm xúc quá tiêu cực về nó. Nếu ở lại lâu hơn, mình sợ rằng mình sẽ thấy ngột ngạt, áp lực, buồn bực, và trống trải vì làm một công việc mình không yêu thích. Một lần nữa, công việc này không có gì quá tệ hết, chỉ là nó không hợp với mình. Mình đã cố gắng hết sức cho những điều cần phải hoàn thành rồi (chính là một công việc thực tập bắt buộc trong ngành học mà nhà trường yêu cầu), giờ là lúc phải tìm cách thay đổi và tiến lên thôi.

Nhìn về tương lai

Khi mình viết những dòng này thì mình chưa có được một lời mời cho công việc mình mong muốn được làm và trải nghiệm nhất. Mình cũng đã và đang nộp hồ sơ xin việc ở nhiều nơi, và cũng nhận lại vô vàn những lời từ chối. Tìm được một công việc mà vừa tạo ra giá trị cho người khác, vừa bao gồm điểm mạnh và sở thích của mình không phải là một điều vô cùng dễ dàng với mình ở thời điểm này. Khi mình vẫn còn thấy mình non nớt trong những bước đi đầu tiên của sự nghiệp, một lần nữa, mình chỉ cần ai đó, nơi nào đó cho mình một cơ hội để bắt đầu, để học hỏi, để được chỉ dẫn. Thật may mắn là mình không cảm thấy mình một mình trên hành trình tìm việc này. Mình có những người rất tuyệt vời xung quanh để ủng hộ mình, cho mình lời khuyên, học hành và trau dồi thêm kiến thức với mình. Thực sự không còn gì quý giá hơn thế.

Đây là một bài viết không phải để than vẫn, mà là một lời tạm biệt với công việc thực sự đầu tiên của mình ở Budapest, là sự chia sẻ về tâm trạng chông chênh của mình về những định hướng cho tương lai, và cũng là sự bày tỏ sự hào hứng về những điều sắp tới. Từ ngày xin nghi việc xong mình đã thấy nhẹ đi bao nhiêu. Đấy là sự tự do khi mình được tiếp tục kiếm tìm điều mình yêu thích. Đấy là sự hứng khởi trau dồi thêm những kiến thức và kỹ năng mới để bổ trợ cho công việc sau này. Đấy là sự hy vọng về một công việc phù hợp hơn với nhiều thử thách hơn để khiến mình phát triển và trưởng thành hơn nữa.

Leave a comment