From Struggling to Confident: My CV Journey and the Free Template to Help You Get Your Dream Job

Hi, I’m Nguyen Phuong Thao, and I created a CV template to help you confidently craft your own. Landing a job isn’t just about your skills and competency – it’s also about how you present yourself on that single A4 page.

When I started my journey in 2021, I felt completely lost. Writing a CV seemed like an impossible task. It was difficult to know where to begin because there was so much information, advice, and viewpoints. I recall being trapped and not knowing how to show myself to a recruiter in a way that would be noticed.

But instead of staying stuck, I pushed forward. In the past few years, I have attended various webinars, workshops, job fairs, and open days. I connected with experts and followed content creators for career tips and advice. I learned, adapted, and kept refining my CV – and now, I’m sharing everything I’ve learned with you, so you don’t have to struggle as much as I did.

With so much contradicting advice out there, it’s easy to feel lost. That’s why I’ve made the process easier by creating a structured, ready-to-use CV template packed with essential details to help you stand out in your job search.

This template is for my younger self, who wasn’t sure where to start or what to include. I wanted to make this process easier for anyone who is unsure how to begin their journey. Because I understand it. I have been there.

Think of this template as a foundation. Play around with it, change things up, and make it your own. It’s not a set structure, but rather a flexible tool that evolves along with your skills and experiences.

Get your free CV template and guide here!

Keep going – you’ve got this!

Best,
Thao.

Giá trị của đồng tiền

Mỗi lần nghĩ rằng mình muốn viết về chủ đề liên quan đến tài chính một chút, mình lại thấy hơi … sợ. Mình ngần ngại là vì mình hiểu vốn sống và kiến thức của mình có lẽ vẫn còn quá ít để sẻ chia, và có lẽ là những điều thật cơ bản này ai cũng biết hết rồi. Nhưng một lần nữa, mình quay lại câu nói dẫn lối mình mỗi khi nỗi sợ lấn át việc viết ra: “Ước gì Thảo của ngày xưa biết được những điều này sớm hơn”, và mình hiểu là mình nên viết ra những trải nghiệm của mình. Mình viết không để cho ai khác, mà là để cho chính mình. Vì vậy, trong bài blog này, hãy cùng mình đi qua những công việc đầu đời và những bài học về giá trị của đồng tiền sau mỗi trải nghiệm ấy.

Tuổi 18-19

Vài tháng sau khi kỳ thi đại học kết thúc, mình có công việc chính thức đầu tiên – làm trợ giảng tiếng anh cho một trung tâm nhỏ. Ngày ấy mình được một đứa bạn thân giới thiệu làm ở đó vì bạn đã làm rồi và thấy cũng ưng ý. Mình không nhớ quá rõ mức lương cố định theo giờ là bao nhiêu, chỉ nhớ là vào năm 2018, khả năng kiếm được hơn 1 triệu một tháng là khá cao cho một công việc tương tự như vậy ở nơi khác. Mình xin đi làm luôn vì tất cả những gì mình có ngày ấy chỉ là khả năng tiếng anh. Điều tuyệt vời nhất của công việc ấy chính là được đi làm với các bạn bè mình quen thân từ cấp 2,3 vì nhờ có chúng nó mà ngày nào đi làm cũng vui. Rồi cũng nhờ công việc này mà mình hiểu là mình không yêu thích công việc giảng dạy tiếng anh. Mình không vững tiếng anh đến mức đó và hơn hết là mình chưa có khả năng giải thích một vấn đề hay một khái niệm một cách dễ hiểu cho người khác. Khi cân nhắc bắt đầu công việc này, mình chỉ nghĩ là “À, ở đây trả lương khá cao so với mặt bằng chung, gần nhà, có bạn bè, cho mình thêm trải nghiệm”. Mình không tự đặt câu hỏi là tại sao lại có sự chênh lệch trong mức lương như thế mà lựa chọn đi làm ngay lập tức. Hết giờ học của một lớp là bọn mình thường xuyên mang vở của các em học sinh về nhà và chấm điểm. Hoá ra ngày đó, lí do bọn mình có mức lương như vậy (ngoài việc nhận thêm lớp) chính là bọn mình mang việc về nhà. Hoá ra, chả ở đâu có việc nhẹ lương cao cả.

Sau công việc đó, mình tập trung ôn thi IELTS và nhận về được một kết quả tốt đẹp ngoài sức mong đợi. Thời điểm ôn thi mình hay xem các chương trình về tiếng anh của VTV7 nên rất muốn được thử sức làm một cộng tác viên cho Đài. Cũng một phần nhờ kết quả IELTS đó, mình được thử sức trong hậu trường của một chương trình do VTV7 sản xuất. May mắn là vào ngày đầu tiên đi làm, chị phụ trách sản xuất của chương trình thấy mình nhiệt tình và cũng chú tâm hỗ trợ mọi người nên đồng ý cho mình được làm cộng tác viên của chị. Mình đến Đài chỉ vì mình rất thích được học hỏi để hiểu đằng sau một chương trình về giáo dục và tập trung vào tiếng Anh thì sẽ vận hành như thế nào. Mình học từ những điều đơn giản nhất như dùng máy in thì sao, chuẩn bị các vật dụng cho trường quay thì thế nào, cách liên lạc với các anh chị sao cho thật chuyên nghiệp, … cho đến những điều phức tạp hơn như khả năng quản lí thời gian, tổ chức công việc, cắt chỉnh video … Dù mình chỉ cộng tác tầm 3 tháng, mình vẫn cảm thấy đó là một trải nghiệm vô cùng quý giá. Vì mình đến với công việc này với tư duy “chỉ được ở đây thôi là đã may mắn lắm rồi” và biết đây là công việc không có lương, mình chỉ tập trung vào làm việc sao cho tốt nhất trong khả năng của mình. Thế rồi đến khoảng thời gian cuối cùng khi mình sắp nghỉ việc, chị phụ trách sản xuất có đưa một khoản tiền nho nhỏ cho mình cùng các bạn cộng tác viên khác vì bọn mình đã hỗ trợ chị suốt thời gian qua. Mình đã rất vui vì ngoài việc mình được trải nghiệm vô vàn điều mới như mình luôn muốn (và như vậy vốn là đã quá đủ rồi), mình còn được nhận thêm cả phần thưởng vật chất nữa.

Hai công việc này đi liền với nhau vì đây là khoảng thời gian mình ra ngoài lăn xả làm việc nhưng chưa hề có gánh nặng về tiền. Mình mới ra khỏi trường cấp ba và vẫn có mẹ lo cho từng cái ăn cái mặc. Lúc ấy, cảm giác tiền thù lao chỉ là khoản bonus/tiền thưởng mà mình có thì tuyệt, mà không có thì cũng không quá quan trọng vì điều mình muốn nhất là trải nghiệm thì mình đã có rồi. Dù ngay cả khi đã hiểu rằng phải có lao động thì mới làm ra tiền, đến cuối ngày thì mình vẫn chưa phải nghĩ đến cơm ăn áo mặc, chưa phải nghĩ quá nhiều về chi tiêu trong cuộc sống.

Tuổi 21

Bẵng đi một thời gian sau khi dịch COVID đã phần nào ổn định, do không biết cách chi tiêu hợp lí, mình rơi vào cảnh cần thêm tiền vì tiền học bổng và tiền tiết kiệm không còn đủ để mình chi trả cho những nhu cầu cơ bản hàng tháng nữa. Đây là lần đầu tiên trong đời mình cảm nhận và hiểu được sức nặng và giá trị của đồng tiền nó lớn đến mức nào. Như tháp nhu cầu của Maslow đã chỉ ra, khi mà những nhu cầu cơ bản nhất của con người để sinh tồn không được đáp ứng (chẳng hạn như thức ăn, chỗ ở, giấc ngủ), ta khó có thể tập trung vào các nhu cầu cao hơn (như là an toàn, xã hội, được tôn trọng, tự hoàn thiện bản thân). Ngày ấy, việc nghĩ rằng mình cần làm gì để kiếm thêm tiền đã chiếm lấy hết tâm trí mình, mình chằng thể nghĩ được gì xa hơn.

Thời điểm nền kinh tế chưa phục hồi sau COVID, những đứa học sinh năm nhất, năm hai với vốn kiến thức còn hạn chế như mình rất khó kiếm việc văn phòng vì nhiều công ty chưa tuyển thực tập sinh. Cộng với việc không nói tiếng bản địa – tiếng Hungary – và đang học về một ngành dịch vụ là du lịch, mình gần như hoàn toàn không có khả năng tìm được việc làm. Quá túng thiếu, mình quyết định nhắn tin trực tiếp cho một nhà hàng Việt Nam để xin đi làm bồi bàn dù họ không thông báo tuyển dụng. May mắn là chủ quán đồng ý cho mình thử việc. Lúc đó mình chỉ biết là mình cần tiền, lương thấp cũng được, làm công việc gì cũng được, miễn là có tiền. Mình không ngờ rằng công việc yêu cầu thể lực này (nhiều hơn so với việc ngồi văn phòng) lại mang đến cho mình nhiều bài học thay đổi cuộc sống đến vậy.

Khi chủ quán nhắn cho mình mức lương thử việc khá khiêm tốn, mình chấp nhận vì nghĩ rằng mình cũng không còn lựa chọn nào khác. Đằng nào mình cũng đang học về ngành du lịch, nhà hàng, khách sạn, đi làm nhân viên phục vụ cũng là một cách để có thêm kinh nghiệm thực tế về những gì mình học trên trường. Mình học rửa cốc chén sao cho thật sạch, lau sao cho không dính vân tay, cách rót bia để có được lớp bọt đẹp và mịn, cách lấy đơn đặt đồ ăn của khách, cách kiểm tra đồ trong kho để đồ uống luôn có sẵn ở khu vực bar, … Mình cũng học cách dọn dẹp nhà hàng, từ quét nhà, hút bụi, lau nhà, cho đến việc cọ nhà vệ sinh, đổ rác, lau mạng nhện. 

Nhưng có lẽ, những điều làm mình trăn trở suy nghĩ nhất lại không đến từ những giờ cao điểm là bữa trưa và bữa tối – khi mà khách rất đông và mình cần luôn tay luôn chân, chúng đến từ những lúc vắng khách. Nếu có rảnh ra được vài phút, mình sẽ luôn dừng lại và nghĩ: “Tại sao mình lại ở đây, thời gian vài tiếng này mình dành để học các kỹ năng phục vụ cho việc làm ở văn phòng thì có phải tốt hơn không? Với những kiến thức đấy mình có thể kiếm được một công việc tốt hơn”. Mình biết là mình không phù hợp với công việc bồi bàn nhưng mình lại cần tiền và khả năng có hạn, nên những câu hỏi xuất phát từ suy nghĩ mình đang tốn thời gian một cách vô ích này lại càng làm mình thấy nặng nề hơn. Không có tiền dự phòng để xoay xở cuộc sống hàng ngày đã “trói” mình vào một công việc mình không thích.

Vì mình được trả lương theo giờ, nên kể cả khi không có khách, chủ quán vẫn sẽ giao việc để mình làm. Mình đã tưới cây, viết bảng thực đơn quảng cáo cho nhà hàng, sắp xếp đồ đạc lên các tủ kệ, chép tay vài trang A4 danh sách hàng hoá, cọ các giá đựng đồ trong kho (rất là bẩn) bằng các chất hoá học tẩy rửa mạnh, và kể cả … gấp quần áo cho gia đình của chủ quán. Nhiều việc không liên quan đến làm bồi bàn, nhưng họ giao gì thì mình sẽ làm nấy thôi. Kể cả là mình có mang găng tay cho bản thân để tránh da tiếp xúc trực tiếp với các chất tẩy rửa, cơ địa da khô của mình vẫn tìm được cách để bong tróc chảy máu. Vài tháng ở đó là những ngày mình phải bôi kem nghệ khi về nhà để da mau lành, là lúc vắt nước chanh cho khách nhưng axit cứ len lỏi vào các vết thương hở. Được cái là chủ quán và các anh chị làm việc với mình cũng tốt, không mắng mỏ quát tháo khi mình mắc lỗi (không như một số quán ăn của người Việt khác mà mình có nghe qua). Việc được ăn đồ ăn Việt Nam mỗi ngày khi đi làm chính là điều tuyệt vời nhất 😛

Công việc này làm cách chi tiêu của mình thay đổi rất nhiều. Bỗng dưng những quyết định trả tiền cho một điều gì đó lại dựa vào một đơn vị mà mình chưa từng nghĩ tới: số giờ làm việc. Một bát phở trở thành “một tiếng rưỡi làm việc”, một lần đi uống cà phê trở thành “hai tiếng làm việc, và một chiếc áo cũng trở thành “bốn tiếng làm việc”.

Công việc này khiến mình hiểu ra là làm những công việc yêu cầu thể lực là chính sẽ vất vả hơn rất nhiều so với lao động trí óc. Mình sẽ luôn chọn một tiếng ngồi bàn giấy thay vì một tiếng dùng thể lực như vậy. Không có gì tệ về công việc này cả, nó chỉ không hợp với mình. Mình hiểu là mình cần nâng cao khả năng và kiến thức chuyên môn để có được công việc nhẹ nhàng về thể chất hơn. Mình nhận ra mình phải trở nên đủ giỏi để có những sự lựa chọn về việc đi làm ở đâu, như thế nào thay vì phải chấp nhận cái mức tối thiểu mà người khác đặt ra. Hơn hết, mình cần phải học cách quản lí tiền bạc và chi tiêu hợp lí vì mình không muốn bị rơi vào cảnh bị đồng tiền kiểm soát và chi phối cuộc sống như thế này nữa. Khi đọc những dòng này, có thể nhiều người sẽ thấy điều mình viết thật là hiển nhiên, nhưng với mình, chỉ có khi mình thực sự trải qua nó thì mình mới thấm được giá trị của đồng tiền và sức lao động. Dù gì thì, Thảo năm 21 tuổi đã nỗ lực hết sức rồi, bài blog này mình dành để gửi Thảo năm ấy như một cái ôm động viên thật chặt.

Tuổi 22

Vẫn là một thị trường lao động khó khăn như thế, nhưng rồi cũng thật may là mình tìm được công việc mình mong muốn cho kỳ thực tập ở trường – một công việc trong khách sạn. Ngày ấy mình đã rất vui vì tự chủ động tham gia các hội chợ việc làm online, nói chuyện với bên nhân sự của tất cả các khách sạn trong hai ngày hội chợ, và gây ấn tượng tốt được với một vài nơi. Vài ngày sau đó, mình được một khách sạn đặt lịch phỏng vấn. Cuộc phỏng vấn diễn ra lúc 10 giờ sáng và đến khoảng 2,3 giờ chiều cùng ngày thôi mình đã nhận được lời mời làm việc rồi. Mình chẳng nghĩ gì nhiều vì sao họ tuyển nhanh như vậy hay là môi trường làm việc thế nào. Mình chỉ biết là mình cần việc trong ngành mình đang học, và lời mời làm lễ tân cho một khách sạn có tiếng như Marriott thì mình không thể bỏ qua. (Và câu trả lời cho việc tuyển nhanh chỉ là họ thiếu nhân sự trầm trong sau COVID). Đây là nơi lần đầu tiên mình ký hợp đồng làm việc rõ ràng, lần đầu hiểu thuế trong thực tế hoạt động như thế nào, và hiểu là học sinh ở Hungary thì ký hợp đồng với bên thứ ba (school agency) để đi làm cho công ty của mình sẽ ra sao. Mình đã từng viết về việc công việc này dạy mình nhiều điều đáng quý đến thế nào (ví dụ như cách đối xử với khách hàng, kỹ năng giải quyết vấn đề) và cả những điều chưa phù hợp với bản thân (ví dụ là làm ca kíp) ở bài blog Những bài học và trăn trở từ công việc đầu tiên vài năm trước. Lần này, mình muốn viết kỹ hơn về khía cạnh hợp đồng dành cho học sinh thì sẽ thế nào trong ngành dịch vụ.

Đến tận bây giờ khi đi làm mình vẫn ký một loại hợp đồng như vậy với các công ty, nhưng khi làm lễ tân thì dạng hợp đồng ấy khiến mình cảm giác có phần “thiệt” hơn người khác. Khi được trả lương theo giờ, bạn ở đó bao nhiêu tiếng thì bạn được trả lương bấy nhiêu, chuyện những phúc lợi khác là tuỳ vào các điều khoản mà công ty đưa ra. Mình hồi đó chưa biết rõ một điều hiển nhiên là nhân viên trong ngành khách sạn, nhà hàng dựa vào tiền tips, tiền hoa hồng để nâng cao thu nhập bên cạnh lương cứng. Với số tiền tip đó, lương của họ có thể nhân lên gấp rưỡi hoặc hơn so với mức cố định. Hoá ra là, với hợp đồng trả lương theo giờ của mình, mình không được chia tiền tip như những đồng nghiệp khác. Ngày ấy, có hai loại tiền tip: một là bạn nhận tiền khi bạn bán thêm (upsell) được một số dịch vụ nhất định, và hai là tiền tip chia trên đầu người của ban lễ tân từ những dịch vụ chung. Mình đi làm một, hai tháng thì mới nhận ra là có những lúc mình upsell được khách trong những dịch vụ như cách thứ nhất, cũng có ghi tên bản thân vào danh sách, hồ sơ của phòng ban như những người khác, nhưng mình không nhận được thêm một đồng nào. Và tất nhiên, những tiền tip nằm trong cách 2 cũng không có mình vì mình làm việc dưới một hợp đồng khác với các nhân viên toàn thời gian chính thức – họ ký hợp đồng trực tiếp với công ty chủ quản. Ở một khía cạnh khác, mình thấy nó cũng hoàn toàn đúng thôi khi mà các nhân viên toàn thời gian mới những người bán upsell chính, còn mình chỉ ở đó để học việc. Rõ ràng là họ mới là người nhận những số tiền mà họ kiếm ra đó, mình không có quyền gì mà đòi hỏi có phần cả.

Khi nhận ra những điều này, nó cũng làm mình hơi chững lại để suy nghĩ về những đầu việc mình làm và giá trị một giờ làm việc của mình ra sao. Nếu mình bỏ đi những đầu việc có thể quy ra tiền tip ở cả hai mục ấy, mình coi như cắt đi phải 1/3 những điều mình vốn cần làm trong công việc lễ tân này. Nhưng có lẽ điều làm mình lăn tăn ngày đó lại nằm phía còn lại – những tiền hoa hồng được chia trực tiếp cho người upsell thành công cho một số dịch vụ nhất định. Cũng rất nhiều khi là từ một lần mình upsell thôi, tiền hoa hồng đã lớn hơn cả tiền lương một giờ ghi trên hợp đồng. Vậy là mình chấp nhận rằng hợp đồng này vốn nó đã hơi thiệt thòi cho phía học sinh. Mình chấp nhận là tiền tip mình kiếm được từ cách thứ nhất sẽ không là của mình mà sẽ được chia đều ra cho các đồng nghiệp khác. 

Tất cả những điều phía trên là để đổi lại mình được ở đây học hỏi về ngành khách sạn, hiểu những phòng ban mình tiếp xúc vận hành như thế nào, và có những đồng nghiệp tốt, yêu nghề. Đi làm ở đây 9 tháng, điều quý giá nhất chính là mình hiểu môi trường này không dành cho mình, và mình tìm ra chủ đề cho bài luận văn ra trường: sự phục hồi và phát triển của ngành khách sạn sau đại dịch. Từ giờ, mình sẽ hỏi về môi trường làm việc kỹ hơn trong các buổi phỏng vấn và đọc hợp đồng cẩn thận hơn trước khi ký. Nếu có quay lại thời điểm nhận công việc này, mình chắc chắn vẫn sẽ đồng ý lời mời của công ty, chỉ là có thể mình đã quản lí sự kỳ vọng của bản thân tốt hơn. Mình hiểu là không phải là công việc nào cũng trả lương công bằng, nhưng khi mình còn rất trẻ thì tiền chưa phải là ưu tiên lớn nhất. Kinh nghiệm làm việc, những mối quan hệ, hiểu đâu là môi trường phù hợp, và tìm ra mình muốn điều gì trong sự nghiệp sau này phải chăng mới là những điều quý giá nhất?

Tuổi 22-24

Đến khi may mắn được giới thiệu để đi làm công việc bàn giấy đầu tiên ở Hungary, mình đã không còn ở trạng thái quá chật vật vì tiền nữa. Lúc này mình đang học kỳ cuối cùng và hoàn thành bài luận văn trước khi ra trường. Đây là công việc đánh dấu khoảng thời gian mình cảm thấy ổn với mức lương được nhận và không cảm thấy bị đồng tiền trói buộc như trước kia nữa. Tuy vậy, mình vẫn vật lộn với việc chi tiêu thế nào cho hợp lí. Một công việc làm hoàn toàn ở văn phòng, đồng nghĩa với việc nếu muốn tự ăn đồ ăn mình chuẩn bị mỗi ngày thì mình cần phải có khả năng quản lí thời gian cực kỳ tốt để có thể tính toán nấu ăn mỗi tuần sao cho tiện lợi và tiết kiệm nhất. Nhưng cuộc sống đâu có phải lúc nào cũng hoàn hảo để mình luôn kịp nấu ăn cho chính mình mỗi ngày mỗi tuần. Kể cả là có chuẩn bị đồ ăn dạng meal prep (nấu một lần và ăn trong vài ngày sau đó), vẫn có vô vàn lần mình quá bận không thể kịp chuẩn bị bất kì một thứ gì để mang đi làm. Thế là rồi thay vì ăn sáng ở nhà hay là nấu ăn từ hôm trước, buổi sáng mình vội vàng ra ngoài mua bánh ăn tạm, đến trưa thì ra ngoài trung tâm thương mại để mua đồ ăn. Và lại quay lại với đơn vị “số giờ làm việc”, mình đi làm được 6 tiếng hôm đó chẳng hạn, riêng tiền ăn đã tốn mình tiền lương của 2 tiếng rồi. Nó làm mình suy nghĩ rằng những điều này có lí hay không khi mà mình có lương nhưng không giữ lại được nhiều vì mình ăn hàng quán nhiều hơn bình thường. Trong khi đó, nó lại đến từ việc mình bận đi làm từ 9 giờ đến 6 giờ (chưa tính thời gian di chuyển) và về nhà thì lại ngồi viết luận văn thay vì thư giãn, nấu ăn, chăm sóc cho sức khoẻ? Công việc này nó làm mình ngẫm nghĩ nhiều về sự cân bằng giữa công việc và cuộc sống, về việc giới hạn của mình là ở đâu. Mối quan tâm của mình không còn chỉ là làm thế nào để kiếm ra tiền nữa, mà còn là làm thế nào để chi tiêu hợp lí và có được một cuộc sống cân bằng hơn. 

Bẵng đi đến năm nay, mình có một công việc làm việc từ xa 100%. Như mọi người có thể thấy trong ảnh trên là mình đến văn phòng nhưng cũng chẳng có ai mấy, vì ai cũng đang làm việc ở nhà hết rồi. “Văn phòng” của mình hiện tại là … bàn ăn của IKEA trên giường vì ở ký túc xá mình không có đủ không gian để sử dụng khu vực bàn học có sẵn cho việc đi học và làm việc. Nghe hơi trớ trêu nhỉ? Lương của mình cũng vẫn … khiêm tốn so với mặt bằng chung, nhưng làm việc ở nhà thế này lại cho mình một sự tự do và linh hoạt mà mình mong muốn. Không dành thời gian di chuyển trên xe để đi đến chỗ làm nữa, trong khoảng thời gian trống buổi sáng ấy mình có thể ngủ nhiều hơn một chút, có thể đi tập thể dục, hoặc có thể chuẩn bị cơm trưa cho chính ngày hôm đó. Thành ra là, dù giờ có thể lương của mình vẫn nhàng nhàng vậy thôi, nhưng mà mình có sự linh hoạt trong việc quản lí thời gian. Từ đó, nó lại cho mình nhiều tự do hơn để cân bằng những khía cạnh quan trọng khác trong cuộc sống.

Đến cuối cùng, trách nhiệm học hỏi về quản lí tài chính cá nhân là của mình chứ không phải của ai khác. Nếu cho bản thân một lời khuyên khi còn ở Việt Nam trước đi du học, chắc chắn mình sẽ khuyên bản thân tìm hiểu về cách quản lí chi tiêu đầu tiên. Mình cần có một nền tảng vững chắc về mức độ cơ bản nhất trong tài chính cá nhân và tập thực hành nó thật tốt như vậy đã, rồi mới có thể nghĩ được xa hơn. Đến giờ, mình hiểu là tiền không mua được hạnh phúc, nhưng nó sẽ cho mình sự an yên trong lòng, sự tự do, và sự linh hoạt để làm những việc mình muốn.


Bài blog này mình viết ra đơn thuần là để ghi lại những thay đổi trong suy nghĩ của mình về tiền qua những năm đầu tuổi 20. Mình biết là nó chưa hoàn thiện và còn nhiều thiếu sót, nhưng đồng thời mình cũng vô cùng háo hức để học và hiểu hơn về cách quản lí tài chính của bản thân trong tương lai. Mình vẫn đang học cách trưởng thành, và những tư duy về tiền sẽ dần trưởng thành cùng mình. Mình cần làm vậy để không thấy sợ chủ đề này nữa. Mình không muốn bản thân rơi vào trạng thái lo sợ, xấu hổ, căng thẳng khi nghĩ về nó như ngày mình còn 20, 21 tuổi. Mình tưởng tượng nếu 10 năm nữa mình có ngồi lại và viết một bài blog tương tự, chắc nó sẽ còn khác bây giờ nhiều lắm.

Cảm ơn mọi người đã dành thời gian để đọc đến tận đây nhé! Rất mong trong hành trình tập trưởng thành cần đầy kiên nhẫn này vẫn sẽ luôn có người đọc đồng hành từng bước với mình như vậy ☺️

Nên sẻ chia hay chỉ giữ thông tin cho riêng mình?

Một điều mình phải thú thực với mọi người chính là mình không tự tin vào việc viết blog, rồi lập một cái blog cá nhân như thế này. Mình từng có rất nhiều suy nghĩ tiêu cực về chuyện chia sẻ những điều mình học và trải qua, vì mình nghĩ rằng nếu mình, một người rất “bình thường” không quá nổi trội đặc biệt, mà biết rồi thì chắc chắn ngoài kia ai cũng biết những điều đó. Mình nghi ngờ những điều mình viết có thực sự đáng để người khác đọc hay không, có giá trị hay không. Mình từng rất sợ là chia sẻ xong thì sẽ bị nghĩ là mình tưởng mình “hơn người” nên mới làm vậy. Nhưng cuối cùng thì, cái niềm vui khi mình học được một điều gì đó mới trong cuộc sống và muốn kể nó ra cho những người “cùng tần số” với mình nó lại mạnh mẽ hơn rất nhiều so với cái nỗi sợ bị đánh giá hoặc bị hiểu lầm (mà chưa chắc đã đến từ những người có góc nhìn chính xác và khách quan nhất). Thực tế, việc chia sẻ những trải nghiệm, sự học hỏi hàng ngày của mình không chỉ là cách để ghi lại cuộc hành trình cá nhân mà còn là cách để kết nối với những người khác có cùng suy nghĩ và cảm xúc. Điều mà mình nhớ đến khi bắt đầu suy nghĩ về việc nên chia sẻ hay giữ thông tin cho riêng mình là một câu chuyện xảy ra khoảng 6,7 năm trước, ngày mình còn là học sinh cấp ba và đang bận rộn ôn thi đại học.

Trong mùa hè cuối năm lớp 11 lên lớp 12 mình có được một người chị rất giỏi chia sẻ về cách học tiếng anh của chị. Trong đó mình thích nhất cách chị hướng dẫn dùng thẻ nhớ (flash card) để học từ vựng và một bộ sách từ vựng tiếng anh chị giới thiệu. Hồi đó mình học tiếng anh chưa tốt nên cứ sợ bị người khác biết “bí quyết học tập” (dù vốn đó chẳng phải “bí quyết” của mình nghĩ ra từ đầu). Mình cứ sợ là nếu ai cũng biết những điều này thì mọi người sẽ còn giỏi giang hơn mình nhiều và mình sẽ chẳng bao giờ bắt kịp các bạn. Ngày đó, hành động của mình thường bị thôi thúc bởi nỗi sợ lớn nhất: Không học đủ giỏi để có được số điểm ưng ý để vào được một trường đại học hàng đầu của thành phố Hà Nội. Suốt cả năm lớp 12, mình chỉ tạo thẻ nhớ dựa vào bộ sách từ vựng đó ở nhà vì mình không muốn ai biết đến nó cả. Thế rồi khoảng 2,3 tháng trước kỳ thi đại học, mình không kịp chuẩn bị các thẻ nhớ đó theo đúng như kế hoạch của bản thân (học một số từ vựng nhất định mỗi tuần) nên mình đã mang quyến sách đó đến trường để tạo thẻ nhớ. Ngày hôm ấy chả ai trong lớp biết mình đang ôn luyện tài liệu gì vì ai cũng đang quá bận với những bài ôn tập của chính mình từ cả ở trường lẫn lớp học thêm. Nhưng rồi điều mình lo sợ cũng xảy ra: Có người biết được là mình đang học từ một tài liệu rất hay! Không ai khác chính là đứa bạn cùng bàn … Nó hoàn toàn có thể xem được tiêu đề cuốn sách là gì khi mình không ở đó. Nhưng không, nó đã chọn cách hỏi mình rất thẳng thắn, nhẹ nhàng về việc mình có thể chia sẻ tài liệu đó cho nó tham khảo để học được không. Lúc nó hỏi xong, mình đã cứng đơ mất vài giây vì mình không biết nên trả lời thế nào. Hai đứa ngày đó rất thân nhau, cười đùa suốt ngày, chưa có bao giờ có suy nghĩ “dìm” nhau xuống bao giờ. Nhưng mặt khác, cái nỗi sợ không giấu tài liệu đi thì cả thế giới sẽ biết cái hay để học và sẽ đánh bật mình, “lấy” mất “chỗ” của mình ở những ngôi trường đại học danh giá lại hiện diện rõ hơn bao giờ hết. Cuối cùng thì mình lựa chọn tiếp tục giấu nguồn tài liệu ấy, bảo đứa bạn cùng bàn là mình xin lỗi, mình không thoải mái chia sẻ. Nó cũng thông cảm rồi cả hai chả bao giờ nhắc đến câu chuyện này. Một câu chuyện mà chỉ xảy ra chắc có vỏn vẹn 10 giây với 2 lời đối thoại nhưng lại hằn sâu trong tâm trí mình suốt những năm về sau. Sau đó thì mình không nhớ quá nhiều nữa, chỉ biết là suốt phần còn lại của năm lớp 12 thì hai đứa vẫn tiếp tục cười đùa vui vẻ và hay ăn cơm kimchi nó nấu cho cả nhóm bạn ngồi cùng tổ  ☺️

Lí do tại sao câu chuyện có thể không to tát với người khác này lại quan trọng với mình đến vậy là vì nó dạy cho mình một bài học rất lớn về sự sẻ chia và việc chỉ giữ thông tin cho riêng mình. Ngày ấy mình biết rõ ràng là kể cả mình có đi nói với người khác nguồn tài liệu của mình là gì đi chăng nữa thì không phải ai cũng có thể nhồi nhét đến mấy nghìn từ vựng như vậy trong một khoảng thời gian ngắn đến thế (chỉ 2,3 tháng trước kỳ thi THPT Quốc gia). Và kể cả có như vậy, chuyện các bạn giỏi hơn chưa chắc là ảnh hưởng tiêu cực đến “chỗ” của mình ở trường đại học mình mong muốn. Nhưng khi đó, chỉ nghĩ được đến phần “mọi người giỏi hơn mình” là mình đã tê liệt vì lo sợ rồi. Kỳ thi đại học ngày ấy với sức mạnh có thể quyết định những năm đầu đời tiếp theo của mình sẽ ra sao làm mình đối mặt với chuyện sẻ chia như thể mình cần đi bảo vệ bản thân khỏi sự tổn thương và thua cuộc. Thi thoảng mình lại nghĩ về câu chuyện này vì mình biết mình đã có thể chọn cách chia sẻ. Dù vậy, nếu có cho mình quay lại khoảng thời gian đó, mình không nghĩ mình có thể hành động theo cách khác được. Nỗi sợ và áp lực về một tương lai không vào được một trường đại học tốt đã chiếm lấy hết tâm trí mình. Mình đã hành động thật … hẹp hòi và có phần ích kỷ. Đến cuối cùng thì mình cũng hiểu rằng đó là mình chưa trải qua và hiểu được tư duy cùng thắng và niềm vui đến từ việc biết cho đi, biết sẻ chia.

Hai năm sau, mình có học một lớp tên là giao tiếp kinh doanh (business communication) ở trường đại học. Trong một buổi học thầy có hỏi cả lớp rằng các em có lựa chọn chia sẻ thông tin hay không khi đối tác/đồng nghiệp/… hỏi (ở đây không nói đến những thông tin mang tính riêng tư và tuyệt mật của riêng công ty đâu). Mình lại đứng hình mất vài giây vì thầy hỏi trúng điều mà mình đã suy nghĩ đến bấy lâu nay. Câu trả lời từ phía thầy làm mình nhớ mãi, và mình thực hành nó đến tận bây giờ: Cứ chia sẻ đi, vì nó không phải về việc thông tin được chia sẻ là gì, mà là về cách ta chia sẻ nó. Trong học kỳ đó mình còn được thầy dạy về tư duy cùng thắng trong kinh doanh, và nó cũng giúp mình nhìn ra được là trong cuộc sống thì tư duy này cũng là cách để tất cả cùng đi được xa hơn. Trong suốt thời gian ôn thi đại học trước kia, mình đã sống trong chế độ “sinh tồn” khi mà từng 0,25 điểm thôi cũng đã có thể quyết định hướng đi của một con người sau cánh cửa trường cấp ba. Lúc qua Hungary học mình mới lần đầu được trải nghiệm cảm giác không cần sống trong cảnh giác như vậy nữa, vì ở đây mọi người tạo điều kiện cho nhau để tất cả cùng tốt. (Không phải kể để khen bên này rồi chê ở nhà, mà mình muốn chỉ ra là môi trường học và mục đích học khác trước kia đã phục vụ quá trình mình thay đổi tư duy ra sao. Mình chắc chắn là mình học ở Việt Nam thì cũng sẽ có lúc mình học được những bài học này thôi. Nó không dựa vào địa điểm, mà nó dựa vào việc mình trải nghiệm và hiểu ra những điều này sớm hay muộn). Ở đây mình và những người khác không nhìn trước ngó sau để xem ai hơn ai bao nhiêu điểm nữa, hệ thống giáo dục cũng tạo điều kiện cho mình được phạm lỗi và sửa lỗi. (Cuối mỗi kỳ học sẽ có một khoảng thời gian thi mà nếu bạn không qua môn hoặc chưa ưng ý với điểm thi lần đầu, bạn có thể đăng ký để thi lại thêm vài lần nữa để cải thiện điểm. Bạn sẽ không bị đánh trượt ngay lập tức và phải học lại toàn bộ môn đó trong tương lai). Cứ dần dần như vậy, một môi trường có sự cạnh tranh lành mạnh vừa đủ với một tư duy cùng thắng đã phần nào giúp con người sợ bị thua thiệt vì không đủ giỏi bên trong mình dần được “chữa lành”.

Cuối cùng thì: Bởi vì mình học được và nhận được quá nhiều từ những người khác, mình cũng muốn chia sẻ góc nhìn của chính mình để những điều tốt đẹp cũng được nhân lên và lan toả. Mình luôn thấy rất vui và biết ơn khi mình nghe được những câu chuyện, lời khuyên, bài học hay. Bởi vậy, tinh thần “cho đi như cách để trả lại” (pay it forward) cũng chỉ là mình làm cầu nối cho những thông điệp tích cực được đi xa hơn. Mình cố gắng để được như những người đã dạy cho mình nhiều điều bài học quý giá trong cuộc sống: Trở thành người mình cần khi mình trẻ hơn. Mình viết để một cái Thảo trong quá khứ không phải nghĩ “Nếu mình biết được những điều này sớm hơn thì có phải tốt hơn không?” Mình hiểu rằng, khi chia sẻ, tất cả chúng ra không chỉ đang mở cánh cửa cho người khác hiểu rõ hơn về mình mà còn mở ra cơ hội để cùng đồng cảm và học hỏi từ những trải nghiệm của nhau. Hơn hết, mình viết và chia sẻ là để cho chính mình. Mỗi lần mình viết về trải nghiệm của bản thân là một lần mình “lọc” ra được những “hạt vàng” trong cuộc sống. Mình hiểu rằng có những điều mình cần tự trải qua rồi mới có thể chắt lọc được những bài học cuối cùng để đi viết lại, nhưng chắc chắn là khi nào mình thấy sẵn sàng, mình sẽ viết. Nếu những điều mình viết giúp ích được cho một người nào đó thôi, mình cũng vui rồi. Mà kể cả không đi chăng nữa, mình cũng đang viết cho chính mình để mình nhớ lâu hơn, ngẫm kĩ hơn, trải nghiệm đậm sâu hơn cuộc sống quý giá, đầy màu sắc này. Và thế là quá đủ rồi.

“Giá trị kiến thức của chúng ta nhân lên khi chúng ta chia sẻ những gì chúng ta biết với người khác.” – Simon Sinek

P/S: Cái bộ sách từ vựng tiếng anh mình từng học đấy tên là “4000 essential english words” gồm 6 cuốn sách. Hồi đó mình học quyển 4,5,6 vì được người chị đó khuyên là 3 quyển đầu gồm những từ khá cơ bản, nên tập trung vào 3 quyển sau để giúp nâng điểm bài đọc hiểu khi thi đại học. Mỗi cuốn sách đều có những chương nhỏ với chủ đề riêng, mỗi chương gồm 20 từ (nếu mình nhớ không nhầm) và có những bài tập, đoạn văn ngắn phía cuối để người đọc nhớ được từ vựng khi chúng được đặt vào một bối cảnh cụ thể. Mỗi cuốn cũng có một ứng dụng riêng trên hệ thống iOs và Androi với nhiều dạng trò chơi và câu hỏi ngắn để việc học từ vựng trở nên vui vẻ, nhẹ nhàng hơn. Đây là một bộ sách rất phù hợp cho những ai muốn nâng khả năng từ vựng từ cơ bản đến tầm trung ☺️

Mọi điều bạn cần biết về Coursera, Audit Course và Financial Aid: Hướng Dẫn Chi Tiết từ Khóa học đến Chứng chỉ Miễn Phí

Cập nhật mới nhất: 07/07/2024 (Phần 7)

Mình tin rằng ai trong chúng ta cũng khao khát được phát triển chính mình. Trong hành trình tự học và nâng cao trình độ, việc tận dụng các tài nguyên học trực tuyến như Coursera (gồm Audit Course và Financial Aid) là bước đi đầu tiên và quan trọng để thúc đẩy sự phát triển bản thân và mở ra cánh cửa của kiến thức mới. Mình viết bài blog ngày hôm nay với mong muốn nó có thể trở thành “cuốn cẩm nang” cho mọi người khi quyết định học và đạt được các chứng chỉ online. (Năm 2023 mình đã xin Financial Aid thành công 10 khoá học để được cấp chứng chỉ miễn phí từ Coursera). Dưới đây sẽ là những hướng dẫn chi tiết mà mình góp nhặt được từ chính kinh nghiệm cá nhân học online suốt thời gian qua. Nội dung chính của bài blog sẽ gồm những phần sau:

  1. Phần 1: Tóm tắt các nội dung chính qua ảnh.
  2. Phần 2: Giới thiệu về các nền tảng học trực tuyến
  3. Phần 3: Xác định kỹ năng, kiến thức cần học phù hợp với định hướng của bản thân
  4. Phần 4: Cách tìm chọn khoá học phù hợp trên Coursera
    1. Các dạng chương trình học trên Coursera
    2. Cách tìm chọn khoá học phù hợp
    3. Các khoá học Audit
  5. Phần 5: Cách xin Financial Aid (Hỗ trợ tài chính) thành công
    1. Các bước đăng ký Financial Aid (Hỗ trợ tài chính)
  6. Phần 6: Kết quả & Tips tự học online
    1. Kết quả: Chứng chỉ hoàn thành khoá học
    2. Tips tự học online
  7. Phần 7: Chương trình STIC Talent Mobility Portal

Phần 1: Tóm tắt các nội dung chính qua ảnh.


Phần 2: Giới thiệu về các nền tảng học trực tuyến

Một điểm chung của các nền tảng học trực tuyến chính là thường bạn sẽ không mất phí khi tham gia các khóa học mở dưới dạng audit (một dạng học thử). Với cách này thì bạn sẽ không được truy cập các bài tập được chấm điểm và không có chứng chỉ khi đã hoàn thành khoá học. Nếu cần đăng ký subscription, thường mọi người có thể tìm được chương trình giảm giá cho học sinh hoặc chờ đến các đợt giảm giá đặc biệt. Mình khuyên mọi người nên follow các trang mạng xã hội của họ để được cập nhật sớm nhất về các đợt giảm giá này. Ví dụ như Coursera thi thoảng sẽ có đợt sale subscription 1 đô cho 1 tháng dành cho người mới tham gia. Điều cần thiết là mọi người kiểm tra chi tiết của các khóa học cụ thể và chính sách của nền tảng để có thông tin chính xác nhất, bởi các dịch vụ và chính sách có thể thay đổi theo thời gian.

Một số nền tảng học trực tuyến lớn mà mình có biết đến như sau:

Nền tảngMục tiêu đào tạo chínhCung cấp chứng chỉ miễn phí hay không?Cung cấp chứng chỉ thông qua đăng ký subscription hay không?
CourseraCó cho một số khóa học nhất định
edX (được thành lập bởi Đại học Harvard và MIT)Không
LinkedIn Learning (trước đây là Lynda.com) Có cho một số khóa học nhất định
Grow with GoogleĐào tạo kỹ năng kỹ thuật số miễn phí. Cung cấp Online courses, Products & tools, Live events, Guides
Google Analytics AcademyThu thập và phân tích dữ liệu thông minh
Google Digital GarageĐào tạo kỹ năng kỹ thuật số miễn phí.Có, cho khóa học về tiếp thị kỹ thuật số (digital marketing)
Google Skill ShopTiếp thị kỹ thuật số (digital marketing)
UdemyKhông. Tuy vậy, trong những nhóm như Free udemy and Coursera Courses trên Facebook có các bài đăng về coupon tham gia khoá học miễn phí.
DataCampKhoa học dữ liệu (Data science)Không
UdacityCông nghệKhông
Harvard OCWKhoa học máy tính và lập trình. Nội dung khóa học và bài tập hoàn toàn giống như trên edX. Điểm khác biệt là chứng chỉ miễn phí không liên quan đến việc xác minh ID.Có (chứng chỉ không có xác minh ID)
SkillshareLĩnh vực sáng tạo như thiết kế, nhiếp ảnh, minh họa và viết.Không
Thông tin về một số nền tảng học trực tuyến lớn hiện nay

Mình mới chỉ trải nghiệm học ở khoảng một nửa trong số các nền tảng trên. Hiện tại thì mình có trải nghiệm học nhiều nhất trên Coursera, lí do chính bao gồm: 

  1. Đây là một trong những nền tảng học trực tuyến uy tín nhất, nhiều người biết đến. Các khoá học được xây dựng và giảng dạy với sự hợp tác của các giảng viên, các trường đại học và công ty hàng đầu thế giới. Ví dụ như Google, Microsoft, Stanford University,…
  2. Có nhiều lựa chọn để học trong nhiều lĩnh vực khác nhau, từ các khóa học đơn lẻ đến các bằng cấp (full degree), nhiều chứng chỉ trong số đó có giá trị học thuật và được công nhận.

  3. Và điều quan trọng không kém đấy là việc mình có thể xin hỗ trợ tài chính (Financial Aid) một cách thành công nhiều lần để được cung cấp chứng chỉ miễn phí. Là là một người trẻ cần minh chứng về việc mình thực sự có dành thời gian và công sức để trau dồi bản thân cho những kỹ năng nghề nghiệp quan trọng, thì việc được nhận chứng chỉ là có quan trọng với mình. Tất cả các nền tảng trên đều có thể mang lại kiến thức, nhưng Coursera là nơi cho mình khả năng nhận chứng chỉ nhiều nhất (10 lần trong năm 2023) và hỗ trợ cao nhất (100%) với số tiền bỏ ra ít nhất (0 đồng). Mình nghĩ đơn giản là: Nếu đằng nào cũng cùng một công học cho ấm vào thân, tội gì không lấy chứng chỉ miễn phí? 😊 

Phần 3: Xác định kỹ năng, kiến thức cần học phù hợp với định hướng của bản thân

Bước đầu tiền và cũng là một bước vô cùng quan trọng: Xác định được những kỹ năng, những mảng kiến thức cần thiết nhất phục vụ cho định hướng nghề nghiệp của bản thân. Để tìm được đâu là một số kỹ năng trọng yếu được lặp đi lặp lại nhiều nhất trong ngành nghề mình mang muốn thì mình đã thử một số cách như sau:

  1. Tìm kỹ năng cần thiết qua việc đọc các mô tả công việc mình mong muốn/đang làm.
    Khi bạn đọc càng nhiều bài đăng tuyển việc, càng nhiều mô tả công việc thì bạn sẽ nhận ra rằng có những kỹ năng nhất định mà bên nhân sự luôn viết ra và yêu cầu từ ứng viên.
  2. Xem trang LinkedIn của những người đang làm trong vị trí, ngành nghề mình hướng đến.
    Ở đây không chỉ là để tìm hiểu công việc đó cần kỹ năng chủ đạo nào, mà còn là xem họ đã có những chứng chỉ nào, đạt được qua nền tảng hay các bài kiểm tra nào. Từ đó mình có thể chọn lọc và học chính những chứng chỉ đó. Nếu muốn chi tiết hơn nữa thì bạn có thể nhắn tin trực tiếp để hỏi họ rằng công việc hằng ngày của họ thực sự cần sử dụng những kỹ năng, phần mềm, dụng cụ nào.
  3. Tìm đọc các trang web, hội nhóm tổng hợp các khoá học online
    Ví dụ: Class central
  4. Tìm đọc các bài viết/báo cáo về những kỹ năng cần thiết nhất hiện nay.
    Bạn có thể lên Google và tìm các từ khoá như: Top Skills in Demand/Job Skills/Most In-Demand Skills/High-Income Skills (+ Ngành nghề) + Năm
    Ví dụ:
    Job Skills of 2023 Report và 7 High-Income Skills Worth Learning in 2024 của Coursera.
    The Most In-Demand Skills of 2024 của LinkedIn.

Phần 4: Cách tìm chọn khoá học phù hợp trên Coursera

Các dạng chương trình học trên Coursera

Ở trên Coursera họ cung cấp rất nhiều dạng chương trình học (Learning Product) với 4 mức độ: Beginner (Người mới bắt đầu), Intermediate (Trung cấp), Advanced (Nâng cao) và Mixed (Hỗn hợp) như hình dưới đây.

Tuỳ nhu cầu và mục đích của mội người, các bạn có thể lựa chọn dạng khoá học phù hợp với chính mình. Cá nhân mình đã học qua 4 dạng và rút ra kinh nghiệm như sau:

Dạng 1: Guided Projects (Dự án có hướng dẫn): Học khá cơ bản, nhanh (dưới 2 tiếng), có các bài hướng dẫn thực hành, phù hợp cho những ai cần chứng chỉ gấp hoặc muốn tìm hiểu cơ bản về một chủ đề nhất định.

Dạng 2: Course (Các khóa học): Giảng dạy bởi những người hướng dẫn hàng đầu với các bài tập, video và diễn đàn thảo luận được chấm điểm.

Dạng 3 và 4: Specializations (Chuyên ngành) và Professional Certificates (Chứng chỉ Chuyên nghiệp) (từ đây mình sẽ gọi tắt là S&PC): Một khi bạn đã xác định được một chủ đề, kỹ năng, mảng kiến thức bạn muốn học từ cơ bản đến chuyên sâu, đủ để có một chứng chỉ nghe khá “xịn sò” trên CV, thì đây là dạng bạn có thể cân nhắc đầu tư thời gian học. Do mỗi S&PC đều bao gồm nhiều khoá học, thời gian hoàn thành có thể sẽ lên tới 6-12 tháng.

Cách tìm chọn khoá học phù hợp

Bước 1: Bạn có thể tìm thẳng điều mình muốn học trong phần tìm kiếm, hoặc vào phần Explore → Browse all subjects → Online Course Catalog and Directory để xem cụ thể hơn các chủ đề và kỹ năng phổ biến.

Ví dụ: Mình chọn Data Science → Data Analysis → Từ đây bạn có thể xem Những chủ đề phổ biến trong ngành như Excel, Power BI, Tableau, VBA, MATLAB, … 

Bước 2: Từ đây, bạn có thể sử dụng bộ lọc để chọn chương trình phù hợp nhất. Ví dụ: Language, Level, Duration, Learning Product.

Ví dụ: Với kỹ năng “statistical analysis”, mình muốn học bằng Tiếng Anh, mức Cơ bản, dạng Professional Certificates, học trong 3 đến 6 tháng. Phần kết quả tìm kiếm sẽ ra như sau:

Bước 3: Những điểm mình cân nhắc nhất khi mình lựa chọn một khoá học hay S&PC:

Ở đây ví dụ của mình là IBM Data Analyst Professional Certificate.

  1. Đánh giá xếp hạng (tính trên thang điểm 5), Số người phê bình, Số người đăng ký học (với các khoá học mới thì số người đăng ký có thể vẫn chưa cao)
  2. Người hướng dẫn, đối tác xây dựng khoá học (Tên tuổi lớn như Google, IBM, Microsoft, Meta, các trường đại học hàng đầu,…)
  3. Độ dài khoá học (bao nhiêu khoá, trong bao nhiêu lâu)
  4. Tên của khoá học (kỹ năng mình muốn học được hiển thị rõ ràng nhất)
    Ví dụ: Mình muốn học Excel phục vụ cho việc sử dụng các công thức và hàm, các thao tác dữ liệu, phân tích dữ liệu và trình bày kết quả theo cách thân thiện với người dùng, thì khoá học Excel Skills for Business của Macquarie University là rất phù hợp. Nhưng nếu một người khác muốn học cả về MySQL nữa thì khoá học Excel to MySQL: Analytic Techniques for Business của Duke University sẽ có thể phù hợp với họ hơn.
  5. Đọc giới thiệu về chương trình học (About) và chi tiết các khoá học (Courses – phần quan trọng nhất): Xem được nội dung khoá học, những kỹ năng cụ thể được dạy trong từng khoá
    Ví dụ: Chương trình học của IBM Data Analyst Professional Certificate bao gồm 9 khoá, từ “Introduction to Data Analytics” cho đến “IBM Data Analyst Capstone Project”. Ảnh dưới là 5 khoá đầu tiên của Professional Certificate này:
  1. Khi mở một khoá học riêng lẻ ra, mình sẽ xem phần Modules để biết chi tiết của mỗi phần sẽ gồm những kiến thức gì, dạng kiểm tra là gì (bài tập thực hành hay là bài quiz/câu đố)
    Ví dụ: Khi ấn vào khoá Introduction to Data Analytics trong ảnh trên, mình thấy khoá có 5 modules với thông tin về tổng số video, bài đọc, bài quiz và thời gian hoàn thành ước lượng.

Các khoá học Audit

Mở rộng cho nội dung bên trên, nếu đã đọc tất cả các chi tiết rồi và vẫn chưa chắc chắn, bạn có thể học thử miễn phí theo dạng audit. Khóa học dạng audit cho phép chúng ta truy cập tài liệu một cách hạn chế (không nhận được điểm, phản hồi hoặc chứng chỉ hoàn thành khoá học).

Lưu ý: Audit không áp dụng cho S&PC, mà chỉ áp dụng đối với từng khóa học trực tuyến riêng lẻ. Vậy nên, nếu bạn chọn học dạng S&PC, thì bạn cần làm các bước audit dưới đây cho từng khoá nằm trong S&PC đó.

Bước 1: Khi bạn tìm thấy các khóa học mình muốn, ấn vào Đăng ký miễn phí (Enroll for Free).

Bước 2: Chọn khoá học muốn audit → Ấn Tiếp tục (Next)

Trong trường hợp khoá học này nằm trong nhiều chương tình học khác nhau thì bạn cũng cần lựa chọn bạn muốn theo học chương trình S&PC nào.

Bước 3: Chọn Audit the course, và thế là giờ bạn có thể bắt đầu học dưới dạng audit.

Phần 5: Cách xin Financial Aid (Hỗ trợ tài chính) thành công

Mình đã từng viết một bài blog về cách xin Financial Aid (FA) từ năm 2021, nhưng giờ mình có sử dụng thêm cả với sự trợ giúp của ChatGPT để quá trình apply diễn ra nhanh hơn. Mình không nghĩ việc sử dụng ChatGPT là một điều gì tệ cả. Khi biết cách tận dụng nó để tiết kiệm thời gian và công sức vào những việc lặp đi lặp lại không quá cần thiết thì mình nghĩ đó có thể là điều tích cực.

Khi đọc bài viết Coursera’s Financial Aid: What it is and who is benefiting, mình rút ra những điều sau:

  • Coursera cung cấp hỗ trợ tài chính cho những người học không đủ khả năng chi trả cho khóa học của họ. Những người học được chấp nhận sẽ được miễn phí để truy cập tất cả nội dung và nhận chứng chỉ. Họ phải nộp đơn với tình hình tài chính và lý do tham gia khóa học.
  • 60% đơn đăng ký Hỗ trợ Tài chính đến từ người học ở các nước đang phát triển, mặc dù họ chỉ chiếm 38% tổng số học sinh đăng ký khóa học. Người học từ các nước đang phát triển có khả năng đăng ký và nhận Hỗ trợ Tài chính cao gấp 7 lần so với người học từ các nước có thu nhập cao hơn. → Vậy nên, chỉ việc là người Việt Nam, đến từ một đất nước đang phát triển đã giúp cho chúng ta có khả năng nhận FA cao hơn rất nhiều rồi.

Lưu ý:

  • Đơn đăng ký FA sẽ bị hủy nếu bạn bắt đầu dùng thử miễn phí đăng ký (free trial) trong khi đơn đang được xét duyệt.
  • Sau khi nhận FA thành công, bạn sẽ có 180 ngày để hoàn thành khóa học với FA. Nếu vượt quá khung thời gian này, bạn có thể gửi đơn đăng ký FA mới.
  • Bạn có thể nộp tối đa 10 đơn đăng ký cùng một lúc.

Các bước đăng ký Financial Aid (Hỗ trợ tài chính)

Bước 1: Chọn khoá học → Ấn vào Financial aid available

Bước 2: Ấn Continue to the application

Bước 3: Phần 1/2 của đơn đăng ký FA: Background Information

Câu hỏi 1: Reason you applied for aid (150 words minimum required)
Lý do bạn nộp đơn xin viện trợ (bắt buộc tối thiểu 150 từ)

Điều quan trọng nhất là thể hiện cho họ được 2 ý quan trọng nhất:

(1) Tình trạng tài chính (khó khăn) của mình không thể chi trả cho chứng chỉ của khoá học.
(2) Mong muốn và sự đam mê học tập, mở rộng kiến thức.

Những ý chính mình đã viết trong đơn của mình:

  • Tình trạng tài chính hiện tại không cho phép mình chi trả học phí của khoá học. Cụ thể: là sinh viên toàn thời gian và chưa đi làm/chỉ đi làm bán thời gian.
  • Đến từ một nước đang phát triển là Việt Nam cũng là một yếu tố ảnh hưởng đến tài chính eo hẹp của mình.
  • Mình tin vào sức mạnh của tri thức và mong muốn được học tập bất kể rào cản nào.
  • Mình tin vào sứ mệnh và mục đích của Coursera khi muốn giáo dục trở nên dễ tiếp cận với mọi người, và trao cho mình hỗ trợ tài chính thể hiện chính xác điều đó.

Phần này mọi người chỉ cần dành thời gian để viết 1 lần, sau đó luôn có thể dùng đi dùng lại cho các đơn khác. Việc lặp lại này không ảnh hưởng đến việc có được nhận FA hay không.

Bước 4: Phần 2/2 của đơn đăng ký FA: Động lực

Câu hỏi 2: How much can you pay for your selected course?
Bạn có thể trả bao nhiêu cho khóa học đã chọn?

Chọn 0$

Câu hỏi 3: How will your selected course help with your goals? (150 words minimum required)
Khóa học bạn chọn sẽ giúp ích gì cho mục tiêu của bạn? (bắt buộc tối thiểu 150 từ)

Phần này mình có sử dụng ChatGPT với cấu trúc sau:
Write 150-250 words to answer the question “How will your selected course help with your goals?”. I want to work as … (nêu tên vị trí bạn đang làm/hướng đến). The goals of the course are: … (Copy paste phần “About” của khoá học hoặc “Learning Objectives” của một số Modules trong khoá đó vào đây)

Ý chính nếu bạn tự viết hoàn toàn:

  • Khoá học giúp bạn học được gì có ích cho ngành học hiện tại của bạn (hoặc những mục tiêu sự nghiệp khác)?
  • Nó giúp bạn mở rộng tầm hiểu biết về những khía cạnh gì? Bạn có thể đóng góp được gì cho ngành học/nghề nghiệp của mình nhờ những kiến thức đó (ví dụ: giải quyết 1 vấn đề, nâng cao nhận thức,…)?
    Việc bạn học không chỉ là cho bạn mà là để phần nào giúp xây dựng cho một điều gì đó lớn hơn, tốt đẹp hơn cũng rất quan trọng. Đối với mình, đó thường là mở mang tầm hiểu biết để phục vụ tốt hơn cho ngành học và để đóng góp cho xã hội.
  • Nhấn mạnh về việc hoàn thành khoá học giúp bạn có kiến thức vững vàng hơn và giúp bạn xây dựng sự nghiệp trong tương lai. Sau đó hãy kể một vài nội dung chính của khoá học đó mà bạn học được để bổ trợ cho những ý kiến đó.
    Ví dụ: Khoá học về du lịch bên vững giúp mình nhìn nhận rõ hơn về việc người dân địa phương và môi trường bị ảnh hưởng tiêu cực như thế nào do sự phát triển của du lịch, từ đó có một cái nhìn toàn cảnh hơn về việc chính phủ, các tổ chức, và cá nhân nên hành động để khiến du lịch trở nên bền vững nhất có thể.
  • Chứng chỉ bạn nhận được sẽ có ảnh hưởng tích cực như thế nào đến sự nghiệp của bạn? Phần này mình thường viết ở phần cuối cùng vì mình muốn thể hiện rõ là mình đặt giá trị của cái chung lên trước cái giá trị riêng mà cá nhân mình nhận được (ví dụ: làm đẹp sơ yếu lí lịch).

Bước 5: Ấn Review và nộp đơn.

Phần 6: Kết quả & Tips tự học online

Kết quả: Chứng chỉ hoàn thành khoá học

Phần này mình sẽ nói về kết quả sau khi hoàn thành khoá học với FA từ kinh nghiệm cá nhân. Mình muốn học về Quản lý dự án (Project Management). Do đó, mình đã đăng ký học Professional Certificate: Google Project Management của Google. Đây là khoá ở mức cơ bản, bao gồm 6 khoá, tổng thời gian hoàn thành dự kiến là trong 6 tháng (10 giờ học/tuần).

Đối với các khoá học riêng lẻ, như khoá Agile Project Management nằm trong Professional Certificate này thì mình sẽ có chứng chỉ như sau:

Còn khi đã hoàn thành xong toàn bộ 6 khoá của Professional Certificate này thì mình sẽ có cả chứng chỉ lẫn badge/huy hiệu trên Credly. Mình sử dụng badge trên Credly này để chia sẻ trên LinkedIn, mọi người có thể xem chi tiết về badge tại đây.

Tips tự học online

Một điều quan trọng đã giúp mình “vượt lười” để mở máy tinh ra học đấy là tạo điều kiện thuận lợi nhất có thể cho bản thân để học trong thời gian rảnh:

  • Mình chọn sử dụng một công cụ ghi chú để lưu lại những gì mình học (lựa chọn của mình là Notion).
  • Chuẩn bị trước các outline/ý chính của học phần trước để sau này chỉ cần mở từng phần ra và điền nội dung học vào.
  • Tải trước các phần file bài tập sẵn về máy tính (nếu có) để không cần bận tâm đến các “nhiệm vụ hành chính” nhỏ như vậy mỗi lần học nữa.
    Ví dụ dưới đây là dành cho Specialization: Excel Skills for Business – Macquarie University (Mức cơ bản, kéo dài 3 tháng, 10 giờ học/tuần) mà mình đang học hiện nay.

Phần 7: Chương trình STIC Talent Mobility Portal

Cách đơn giản và nhanh hơn nữa để không cần xin FA mà vẫn được học và có chứng chỉ miễn phí đấy là đăng ký tham gia chương trình STIC Talent Mobility Portal dành cho tất cả mọi người ở khối ASEAN. Chương trình được tài trợ bởi Ủy ban Khoa học, Công nghệ và Đổi mới ASEAN (COSTI), hợp tác với Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ – Cục Đông Á và Thái Bình Dương (EAP) và Đại học Bang Arizona (ASU). Khi đăng ký thành công, mọi người sẽ có quyền truy cập vào một loạt các khóa học nâng cao và đào tạo lại kỹ năng do các trường đại học hàng đầu ở Hoa Kỳ thiết kế.

Link đăng ký STIC Talent Mobility Portal: https://app.smartsheet.com/b/form/264f42a96379490fa27bdb7c16bf0d3c
Hãy lựa chọn track “Industry Professional Credentials” (IPC). Thời gian duyệt đơn có thể lên đến 7 ngày.

Thông tin về sự ra mắt của chương trình: The launch of the STIC Talent Mobility Portal/ASEAN Online Education Platform for Industry 4.0.

Thông tin cụ thể về các track và các khoá học: https://stic.asuengineeringonline.com/

Khi bạn hoàn thành việc học trong lộ trình IPC, nếu bạn hoàn thành ít nhất 1 chứng chỉ chuyên môn (professional certification), bạn sẽ nhận được chứng chỉ hoàn thành STIC cho lộ trình IPC.

Giấy phép của bạn có hiệu lực trong 6 tháng. Nếu bạn không đăng ký và hoàn thành bất kỳ khóa học nào trong 30 ngày đầu tiên, giấy phép của bạn có thể bị thu hồi.

Do số lượng có hạn, mỗi người chỉ được cấp một giấy phép để học một track tại một thời điểm. Sau khi hoàn thành track đó, bạn có thể bắt đầu đăng ký tham gia một track mới.


Vậy là mình đã chia sẻ rất chi tiết những trải nghiệm, bài học mình rút ra từ việc học các khoá học trực tuyến trên nền tảng Coursera. Mình rất mong rằng những chia sẻ này có thể giúp ích được cho mọi người. Nếu có gì hay ho hơn nữa về việc tự học online qua các nền tảng như thế này thì mọi người cũng đừng ngần ngại chia sẻ với mình nhé! 😬

2023: Một năm nhìn lại

Năm 2023 trong mình chia ra làm 2 nửa: nửa khi mình ở Việt Nam và nửa khi mình ở Hungary. Mình không nghĩ năm nay là một năm quá tuyệt vời khi nhìn lại, dù có những cột mốc rất đáng nhớ xảy ra. 

Đầu năm thì mình vẫn ở Hung và cực kỳ bận rộn với việc tốt nghiệp đại học (kiểm tra miệng và bảo vệ khoá luận), rồi ngay sau đó là kết thúc công việc thực tập và chuyển ra khỏi nhà thuê để quay về Việt Nam. Thế là 6 tuần đầu tiên trôi qua nhanh như một cơn gió. Mình tạm biệt bạn bè và mong rằng sẽ gặp lại nhau khi mình có thể quay lại học Thạc sĩ.

Rồi đến những ngày ở Việt Nam. Điều quan trọng nhất mình có được trong những tháng ở nhà đấy là được gặp thường xuyên những người bạn thân nhất và được nói chuyện với các thành viên trong nhà hàng ngày. Đi rồi mới thấy thực sự có những điều mình chỉ có thể làm khi mình ở nhà trực tiếp như thế. Với bạn bè, cái ngày mình đi chăm bạn mình ốm ở bệnh viện là ngày mình nhận ra điểm tuyệt vời nhất khi sống ở nhà đấy là mình thực sự có thể quan tâm bạn bằng hành động, chứ không chỉ là lời nói hỏi han “Mày sao rồi? Mày đỡ chưa? …” nữa. Hôm đấy mưa rất to ở Hà Nội nhưng mình vẫn quyết định phải đi ra ngoài đường tìm mua cháo cho đứa bạn thân vì mình không muốn nó ở một mình trong bệnh viện cả ngày. (Lúc đấy là giờ hành chính, ai cũng bận nên cũng có mỗi mình rảnh mà qua chăm nó). Rồi với gia đình, riêng với mẹ, thì điều tuyệt vời đương nhiên trước tiên là được ở cạnh nhau, rồi sau đó sẽ là việc mình có thể để ý những điều nho nhỏ trong cuộc sống của mẹ, để giúp đỡ mẹ hoặc làm cho nó tốt hơn nếu cần thiết. Cứ mỗi lần mình chỉ ra cái gì để khuyên mẹ là cách làm mới sẽ tốt hơn thì cả hai mẹ con lại cười với nhau là không có mình nhìn ra thì mẹ cũng chả biết để làm. Những điều giản đơn như hai mẹ con đi chợ với nhau vào cuối tuần hay ngồi nói chuyện mỗi buổi tối khi cửa hàng giày của nhà mình đã vãn khách, đều khiến mình thấy ấm lòng mỗi khi nghĩ lại. 

Những ngày ở nhà mình đa số chỉ dành thời gian học tiếng đức ở viện Goethe, và mình nghĩ “hội chị em” ở lớp cũng giúp mình rất nhiều trong việc có một thời gian đáng nhớ ở Việt Nam do mọi người nói chuyện với nhau rất hợp và rất vui. Đến độ có giáo viên dạy bọn mình nếu có đi qua khu bọn mình hay ngồi vào giờ ăn trưa thì sẽ ngó vào để xem mấy chị em có đang tụ tập nói cười ở đó hay không. Việc thức dậy vào buổi sáng và biết là mình sẽ đi học, mình có một mục đích, mình sẽ được gặp bạn bè, thầy cô ở lớp, rồi mình sẽ có giờ ăn trưa với các chị em trong lớp và cùng nhau vào thư viện học – những thói quen nho nhỏ suốt vài tháng hè này – là điều mình rất trân trọng.

Về nhà mình sốc văn hoá ngược cũng kha khá vì đã không ở Hà Nội từ cuối 2019. Dù có những điều vẫn vậy: đồ ăn vẫn luôn ngon tuyệt đỉnh, Hà Nội vẫn luôn đông đúc, … nhưng cũng có nhiều điều thay đổi. So với năm 2019 khi mình còn ở nhà, thẻ ngân hàng nội địa và thẻ căn cước công dân đã gắn chip, mọi người thanh toán bằng mã QR rất nhiều, đoạn đường Đại La – Minh Khai đã mở rộng xong chẳng hạn. Từ một đứa đang quen dùng phương tiện công cộng hàng ngày, về nhà một cái là mình mất … hơn 2 tháng mới thấy tự tin đi xe máy lại. 

Mình ở nhà được bảy tháng. Bảy tháng này sức khoẻ tâm lý của mình dần đi xuống do nhiều vấn đề cũ trong cuộc sống ngày trước được khơi dậy. Đây cũng là lí do mà phần lớn thời gian ở Việt Nam mình … chả muốn làm gì, chả muốn gặp ai, và cũng chả muốn đi đâu mấy. Khi mà tâm lý không ổn thì sức khỏe thể chất của mình cũng không khá hơn là mấy. Sau 3 năm rưỡi ở Hung với rất nhiều cải thiện trong việc chữa lành chính mình, mình đã rất bất ngờ khi nhận ra mình bỗng chợt quay lại mình của ngày trước, hành xử và cảm nhận như ngày xưa, như mình chưa hề có những sự thay đổi và chữa lành đáng kể như vậy suốt những năm qua. Sau những ngày tháng tưởng chừng rất dài thì mình cũng buông bỏ được nhiều điều đang kìm hãm mình trong cuộc sống, đặt giới hạn, nói “không” nhiều hơn và hiểu lại là mình cần bước tiếp để sống cho chính mình. 

Và giờ là “nửa” còn lại của năm 2023: Những ngày mình quay lại Budapest. Giữa tháng 9 mình bay lại đây và bắt đầu học chương trình Thạc sỹ. Mình thích cuộc sống của mình hiện tại, chắc một phần không nhỏ là là do ưng ý môi trường học và mình được học những gì mình thực sự yêu thích. Liên tục suốt 3 tháng liền mình chỉ tập trung vào việc học trên trường và tìm việc làm thêm. Dần dần thì mình cũng đã thiết lập lại được những thói quen cũ mà mình đã “bỏ quên” suốt thời gian ở Việt Nam: đọc sách, nghe podcast, tập thể dục. Dù để cân bằng được mọi thứ (cả các mối quan hệ cá nhân nữa) với lịch học và kiểm tra dày đặc không hề dễ dàng đến thế, mình mừng là mình đã phần nào quản lí thời gian khá ổn và cảm thấy mình đang dần trở lại là chính mình. Thời gian tới chắc chắn mình sẽ viết một bài blog về việc mình đã đăng ký học Thạc sĩ ra sao, quá trình thi tuyển thế nào và trải nghiệm của mình khi vào học vì mình vô cùng ưng ý và yêu thích ngôi trường và ngành học hiện tại.

Đến sau cùng, mình không nghĩ việc năm nào cũng cần phải là một năm thật “hoành tráng” với tất cả những mục tiêu đề ra được một dấu tích đỏ hoàn tất mới là quan trọng. Thực ra nhiều khi mình chỉ cần “sống sót” qua nó thôi, vậy là đã quá thành công, quá tuyệt vời rồi. Mình nghĩ mình của năm 2023 là vậy. Mình đã cố gắng hết sức để đi qua nó, và vậy là đủ rồi. 

“Cũng ổn thôi nếu tất cả những gì bạn làm hôm nay NĂM NAY là sống sót” – justpeachycomic

Cuối cùng thì, mình chúc tất cả mọi người một năm mới tràn nhiều sức khoẻ, niềm vui và đầy an yên. Mọi người đã và đang làm rất tốt rồi ❤️

Những điều mình yêu thích tháng #052023

Sau đây là những điều mình yêu thích trong tháng 5/2023:

1. Cuốn sách sách “Đại dương đen – Những câu chuyện từ thế giới của trầm cảm” – tác gỉa Đặng Hoàng Giang

            Cuốn sách cho mình một cái nhìn chân thực và toàn cảnh về căn bệnh trầm cảm, đặc biệt là của những người mang bệnh lý này ở Việt Nam. Phần đầu sách là mười hai câu chuyện người thật việc thật xoanh quanh trải nghiệm của những người trầm cảm, phần sau là những phân tích, đánh giá của tác giả trải dài từ phân loại và chẩn đoán bệnh cho đến những liệu pháp trị liệu và cách phòng ngừa. Cuốn sách làm đúng sứ mệnh của nó, chính là nâng cao nhận thức của người đọc về trầm cảm và phá bỏ định kiến về bệnh. Trầm cảm có thể xảy ra với bất cứ ai, ở bất kỳ độ tuổi nào. Tác giả nhấn mạnh tầm quan trọng của việc người bệnh tìm đến sự điều trị càng sớm càng tốt, cho dù việc điều trị trầm cảm tại Việt Nam vẫn còn rất nhiều hạn chế so với các nước phương Tây. Ngoài ra, chúng ta cũng cần hiểu rằng đây là một căn bệnh có thật và ta cần gỡ bỏ những kỳ thị và định kiến để hỗ trợ người trầm cảm có chất lượng sống tốt hơn. 

            Trầm cảm là một căn bệnh khó lí giải với người ngoài. Nó như một hố đen không đáy kéo người ta vào và họ cứ rơi mãi rơi mãi trong đó. Nó khiến người ta đeo một chiếc kính đen khi nhìn cuộc sống. Họ bước sang một thế giới mới mà không còn điểm chung với người khác nữa. Điều đau đớn nhất chắc sẽ là khi họ tin rằng cái thế giới vô nghĩa xám xịt họ đang sống trong này mới chính là sự thật, và sự tồn tại của họ là gánh nặng cho người khác. Khi so sánh mức độ khuyết tật của căn bệnh tâm lí này với những căn bệnh về thể chất khác, ta mới thấy mức độ tàn phá của nó: trầm cảm nhẹ tương đương với viêm khớp hông; trầm cảm vừa tương ứng với viêm gan B, bệnh điếc; trầm cảm nặng tương đương với tổn thương não vĩnh viễn, ung thư vú đã di căn. 

            Mình cũng muốn nói với người trầm cảm điều tác giả Đặng Hoàng Giang gửi gắm qua cuốn sách: “Bạn xứng đáng có được một cuộc sống tốt đẹp hơn”. Bạn không một mình, bạn có giá trị, bạn xứng đáng được trân trọng và yêu thương.

            Vui lòng tìm thông tin về Đường dây nóng hỗ trợ người trầm cảm “Ngày mai”, đồng khởi xướng bởi tác giả Đặng Hoàng Giang và chuyên gia tâm lý Nguyễn Hà Thành, dưới đây:

2. Podcast Yêu Lành (Season 2)

            Mình đã biết đến podcast Yêu Lành của Vietcetera từ trước, nhưng mãi đến khi mùa thứ 2 lên sóng với khách mời là cô Thái Vân Linh thì mình mới nghe và yêu thích luôn từ đó. Đến thời điểm mình viết bài blog này, mùa hai đã có hai tập mang tên “Hết yêu” và “Chán yêu”. Mình rất thích quan điểm của cô Thái Vân Linh trong chuyện tình cảm. Và có lẽ cũng có gì đó vô cùng thu hút mình khi một người đã vô cùng thành đạt trong những lĩnh vực cần “một cái đầu lạnh” như kinh doanh, đầu tư lại chia sẻ về một chủ đề mang rất nhiều cảm xúc là chuyện yêu đương. Trong tập đầu tiên của mùa này, dù tên chủ đề là “Hết yêu”, nhưng mình lại thấy mình lại học được nhiều hơn về cách yêu thế nào để mối quan hệ được bền vững, và cả yêu chính bản thân mình bằng việc biết đặt giới hạn và buông bỏ. 

Bạn có thể nghe tập podcast này tại:
Vietcetera Podcast
Spotify
Apple Podcast
YouTube

3. Trang web và ứng dụng Quizlet

Quizlet (https://quizlet.com) là một công cụ web và ứng dụng trên điện thoại giúp tạo các thẻ ghi nhớ (flashcard) và câu đố. Hiện tại, mình sử dụng Quizlet nhiều nhất để học từ mới và các mẫu câu khi học một ngôn ngữ mới. 

Sử dụng flashcard vốn là một trong những phương pháp học yêu thích nhất và có tác dụng nhất của mình trong suốt 7 năm qua. Ngày trước mình ưu tiên việc dùng hẳn các flashcard bằng giấy (một mặt ghi từ vựng của thứ tiếng cần học, mặt còn lại ghi nghĩa của từ bằng thứ tiếng mình đã biết). Dù việc viết tay như vậy cũng rất hiệu quả cho việc ghi nhớ, nhưng lại tốn nhiều thời gian để chuẩn bị và chưa thực sự tiện ích (mang theo người khi ra ngoài đường chẳng hạn). Với Quizlet thì các hạn chế này được giảm thiểu:

  • Tiết kiệm thời gian: mình chỉ cần đánh máy thay vì viết tay mọi thứ. Thậm chí Quizlet còn có công cụ gợi ý nghĩa của từ, nên nhiều khi mình chỉ cần điền từ mình cần học là khi ấn sang mục còn lại để điền ý nghĩa tương ứng thì đã thấy phần gợi ý hiện ra sẫn rồi.
  • Sinh động về mặt hình ảnh hơn: Mình có thể lựa chọn thêm ảnh mô tả cho mỗi thẻ nhớ, giúp mình ghi nhớ từ nhanh hơn.
  • Ôn cách phát âm: Mỗi mặt của thẻ nhớ sẽ có hình cái loa để người học ôn tập cách phát âm của từ đó. Tuy mức độ chính xác của nhiều từ chỉ ở mức tương đối, nhưng so với việc mở từ điển và đánh máy lại 1 từ mỗi khi ôn tập thì chức năng này của Quizlet giúp tiết kiệm thời gian hơn nhiều.
  • Tiện ích: Người dùng có thể ôn tập từ vựng mọi lúc mọi nơi qua ứng dụng điện thoại.
  • Nhiều chức năng ôn tập: Ngoài chức năng xem thẻ nhớ, Quizlet còn tạo ra các trò chơi và câu đố để người dùng có sự đa dạng khi ôn tập.

Dạo này mình đang cố gắng tạo dựng hoặc cải thiện các thói quen tốt mà mình đã “làm ngơ” suốt khoảng thời gian căng thẳng cuối cùng trước khi tốt nghiệp đại học. Giờ mình đang từng bước, từng bước một mang thêm những điều tốt đẹp vào trong cuộc sống. Viết blog chính là một trong số đó, và nó bắt đầu từ chính bài viết này ^^

Nếu có gì hay ho mà mọi người cũng đang yêu thích gần đây thì cũng chia sẻ với mình nhé!

Đi tìm một con đường mới

Trên trường đại học mình đang hoàn thành chương trình học về Du lịch và Khách sạn. Hiện tại, điều đơn giản nhất miêu tả được việc học hành/sự nghiệp của mình chính là mình muốn đổi ngành. Mình muốn làm việc trong một ngành khác, có thể là một nhánh của ngành du lịch, nhưng mình không muốn tiếp tục trải nghiệm và làm việc trong ngành khách sạn nữa.

Vì sao mình dừng lại

Thực chất mình vốn đã thích bên du lịch hơn khách sạn rồi, nhưng các vị trí thực tập sinh ở Hungary thì lại có nhiều trong khách sạn hơn và dễ xin hơn là việc trong ngành còn lại. Cứ như thế, mình làm việc ở vị trí lễ tân khách sạn trong vòng chín tháng ở một khách sạn bốn sao ở Budapest. Mình đã học được rất nhiều cũng như hiểu hơn rất nhiều về ngành khách sạn và chính bản thân mình. Điều mình biết ơn nhất ở đây sẽ là việc mọi người cho mình một cơ hội để được học hỏi và đào tạo từ con số không, những đồng nghiệp rất tốt, sự tiếp xúc với nhiều người ở nhiều ngành nghề lĩnh vực khác nhau, và sự khẳng định là ngành khách sạn không dành cho mình. Mình biết có rất nhiều mảng và vị trí trong ngành này, chứ không chỉ là làm ở khu vực lễ tân, nhưng mình cũng không còn muốn tìm hiểu sâu hơn hay tiến lên trong ngành này nữa. Chỉ đơn giản là nó không hợp.

Thẻ tên mà mình đeo khi mình làm việc.

Thời kỳ đầu khi mình mới đi tìm việc, mình khao khát vô cùng được thực tập ở một trong số các khách sạn năm sao tại trung tâm thành phố Budapest. Mục tiêu của mình ngày ấy là mình sẽ làm việc ở bất kỳ khách sạn nào để có kinh nghiệm ban đầu đã, rồi sau này mình sẽ có cơ hội ký hợp đồng thực tập ở những khách sạn lớn hơn. Đúng như kế hoạch, hôm qua mình đã được mời làm việc ở vị trí thực tập sinh cho một trong những khách sạn lớn nhất ở thành phố, ngay rìa sông Danube. Đây từng là một cơ hội mình mơ ước có được suốt từ ngày mình mới bắt đầu đi du học. Với những ai học ngành du lịch và khách sạn ở Budapest như mình, đây chắc hẳn là điều mà rất nhiều người cũng muốn có được cho mình trong những bước đi đầu tiên của sự nghiệp đúng không? Nhưng ở thời điểm này, mình đã hiểu và chắc chắn rằng đây không phải con đường mình muốn theo đuổi và phát triển. Và thế là sáng nay mình gửi email từ chối, bất kể rằng đây cũng là một khách sạn rất danh tiếng, chỉ vì công việc không hợp với mình và mình không thấy được tương lai phát triển lâu dài trong ngành. 

Mình sẽ nói qua những điều mình thích và chưa thích ở công việc lễ tân. Đây chỉ là ý kiến của chính mình dựa vào sở thích cá nhân và đúng một công việc duy nhất mình có này. Mình biết chắc chắn là có những điều mình chưa thấy ưng ý hay phù hợp với bản thân lại là điều mà người khác không thấy phiền hà gì, thậm chí còn yêu thích.

Một số điều mình thích và học được qua công việc này (không theo thứ tự):

● Hiểu về ngành khách sạn hơn, cách một khách sạn vận hành, đặc biệt là cách các phòng ban giao tiếp với nhau và được phân bổ những trách nhiệm gì.
● Đồng nghiệp rất tốt và ủng hộ lẫn nhau. Đa số mọi người đều lớn tuổi và có nhiều kinh nghiệm hơn mình, nên mình học được rất nhiều từ sự chỉ dẫn của họ.
● Kỹ năng giao tiếp, làm việc nhóm, và giải quyết vấn đề chắc chắn là những thứ mình trau dồi được nhiều nhất.
● Nhìn ra điểm mạnh, điểm yếu của bản thân một cách rõ ràng hơn. 
● Học cách chấp nhận và vượt qua việc mình sẽ mắc lỗi khi bắt đầu làm một công việc mới. Mình hiểu là không có gì là không thể sửa được. Mọi chuyện sẽ đều có cách giải quyết.
● Hiểu hơn về các kiểu hợp đồng làm việc ở Hungary dành cho học sinh, và một số điều khoản, luật lệ liên quan. Ví dụ về một số khía cạnh mình hiểu rõ hơn là những chính sách về thuế ở đây, những chính sách đãi ngộ dành cho nhân viên và quyền lợi của họ.
● Đồ ăn miễn phí ở căng tin ☺ việc không phải dành thời gian chuẩn bị đồ ăn cũng tiết kiệm thời gian và tiền bạc rất nhiều. Không thể nói là mình thích hết tất cả các món từng thử được, nhưng mình thấy hay là họ nấu đồ ăn Hungary nên mình cũng được thử nhiều món ăn truyền thống và đa dạng hơn (ít ra là so với những gì thường xuất hiện trong thực đơn ở các nhà hàng thông thường).
● Cảm thấy tự tin hơn về chính mình. Mình cũng từng không biết gì về việc làm lễ tân, nhưng giờ mình đã có thể làm khá tốt và thuần thục các công việc hàng ngày rồi. Điều gì mình cũng có thể học được nếu mình cố gắng và dành tâm sức cho nó. 
● Mình hiểu hơn về một người làm trong ngành dịch vụ cần phục vụ khách hàng sẽ mong muốn điều gì khi tiếp xúc với khách. Mình sẽ chọn làm những điều gì mà khiến công việc của những người này dễ dàng và nhẹ nhàng hơn nếu mình biết có cách như vậy.

Một số điều mình không thích/không thấy phù hợp (không theo thứ tự):

● Đầu tiên sẽ là thứ mình coi là điểm yếu của chính mình: Rào cản về ngôn ngữ. Điều hiển nhiên là khi ai nói được tiếng Hungary khi làm việc trong ngành du lịch và khách sạn ở Hungary sẽ có nhiều lợi thế trong giao tiếp hơn. Khi mình không ở gần thì các đồng nghiệp người Hung sẽ nói tiếng Hung với nhau, cũng là hiển nhiên thôi, và đồng nghĩa là không phải lúc nào mình cũng tham gia vào cuộc nói chuyện được. Mình không hề hà gì việc ấy, nhưng điều làm mình căng thẳng nhất là khi mình phải nhờ đồng nghiệp giao tiếp bằng tiếng Hung hộ mình. Chắc hẳn không ai muốn đổ thêm việc cho người khác, nhưng mình lại bắt buộc phải làm như thế khi cần tiếp xúc với những khách hàng và đồng nghiệp chỉ nói tiếng Hung.
● Lịch làm việc linh động. Điều này vốn là rất tốt vì nhân viên có thể xếp lịch thoải mái hơn, thậm chí có thể nghỉ vài ngày liên tiếp nếu muốn. Nhưng do môi trường làm việc của mình, sự linh động này lại nghiêng về hướng không tốt nhiều hơn. Ít nhân viên, giờ giấc thay đổi liên tục (ví dụ hôm dậy rất sớm, hôm lại về rất muộn), và lịch làm việc hàng tuần được báo vào giữa cuối của tuần trước đó nên suốt 9 tháng làm việc mình gần như không có cuộc sống cá nhân. Quá khó để xếp lịch đi chơi, đi du lịch, và nghỉ ngơi. Đặc biệt là vừa đi học vừa đi làm khiến mình luôn cảm thấy kiệt sức. Mọi thứ xung quanh mình đảo lộn y như lịch làm việc xoay vần.
● Làm việc cuối tuần. Đây là đặc thù của nghề rồi. Với cá nhân mình thì mình sẽ chọn làm giờ hành chính từ thứ hai đến thứ sáu như đại đa số mọi người, chỉ để được có một lịch sinh hoạt nhất quán và biết là mình luôn được nghỉ ngơi vào cuối tuần. Biết là tuần nào mình cũng sẽ có ngày nghỉ cố định nghe tưởng đơn giản mà lại vô cùng quý giá kể từ khi mình làm công việc này.
● Sự lặp đi lặp lại. Công việc nào cũng sẽ có những cách làm việc cố định của nó, nhưng mình mong mỏi sự lặp lại của các dự án thay vì những thao tác hàng ngày của công việc lễ tân này. Các dự án sẽ có đầu, có giữa, có cuối, và mỗi lần lại là một điều gì đó mới mẻ. 
● Mình không được sử dụng nhiều những kỹ năng phân tích, máy tính, và “văn phòng” hơn mà mình đã dành thời gian để học và trau dồi trên trường học hay trong các dự án hoạt động ngoại khoá. Từ đấy mình cũng mong công việc tương lai sẽ mang đến nhiều thử thách và cơ hội hơn để mình vận dụng những kỹ năng này vào thực tế.
● Lúc nào cũng phải làm nhiều việc một lúc. Mình theo hướng làm một việc thật tập trung, xong rồi là xong, thì sẽ hiệu quả hơn rất nhiều việc phải nhảy qua nhảy lại vài việc liên tục. 
● Những khách hàng thô lỗ. Cái này không cần phải nói nhiều. Mình không muốn dành năng lượng cho những điều tiêu cực, nên càng không muốn tiếp xúc và bị “chà đạp” bởi những cách cư xử này.

Bây giờ nghĩ lại, mình cũng không nghĩ việc mình đặt mục tiêu làm việc ở các khách sạn lớn là điều mình luôn mong mỏi. Điều này thực chất xuất phát từ việc phần lớn những người đi trước mình đều đi con đường này, vậy nên mình cũng muốn thử để biết xem nó ra sao. Mình mừng là mình cũng đã học được rất nhiều, có những đồng nghiệp vô cùng tuyệt vời, và hiểu chính bản thân mình hơn về những điều mình mong muốn trong sự nghiệp. Mình mừng là mình cũng đã chủ động kết thúc công việc lễ tân khi mà mình chưa đến mức có những cảm xúc quá tiêu cực về nó. Nếu ở lại lâu hơn, mình sợ rằng mình sẽ thấy ngột ngạt, áp lực, buồn bực, và trống trải vì làm một công việc mình không yêu thích. Một lần nữa, công việc này không có gì quá tệ hết, chỉ là nó không hợp với mình. Mình đã cố gắng hết sức cho những điều cần phải hoàn thành rồi (chính là một công việc thực tập bắt buộc trong ngành học mà nhà trường yêu cầu), giờ là lúc phải tìm cách thay đổi và tiến lên thôi.

Nhìn về tương lai

Khi mình viết những dòng này thì mình chưa có được một lời mời cho công việc mình mong muốn được làm và trải nghiệm nhất. Mình cũng đã và đang nộp hồ sơ xin việc ở nhiều nơi, và cũng nhận lại vô vàn những lời từ chối. Tìm được một công việc mà vừa tạo ra giá trị cho người khác, vừa bao gồm điểm mạnh và sở thích của mình không phải là một điều vô cùng dễ dàng với mình ở thời điểm này. Khi mình vẫn còn thấy mình non nớt trong những bước đi đầu tiên của sự nghiệp, một lần nữa, mình chỉ cần ai đó, nơi nào đó cho mình một cơ hội để bắt đầu, để học hỏi, để được chỉ dẫn. Thật may mắn là mình không cảm thấy mình một mình trên hành trình tìm việc này. Mình có những người rất tuyệt vời xung quanh để ủng hộ mình, cho mình lời khuyên, học hành và trau dồi thêm kiến thức với mình. Thực sự không còn gì quý giá hơn thế.

Đây là một bài viết không phải để than vẫn, mà là một lời tạm biệt với công việc thực sự đầu tiên của mình ở Budapest, là sự chia sẻ về tâm trạng chông chênh của mình về những định hướng cho tương lai, và cũng là sự bày tỏ sự hào hứng về những điều sắp tới. Từ ngày xin nghi việc xong mình đã thấy nhẹ đi bao nhiêu. Đấy là sự tự do khi mình được tiếp tục kiếm tìm điều mình yêu thích. Đấy là sự hứng khởi trau dồi thêm những kiến thức và kỹ năng mới để bổ trợ cho công việc sau này. Đấy là sự hy vọng về một công việc phù hợp hơn với nhiều thử thách hơn để khiến mình phát triển và trưởng thành hơn nữa.

Những bài học và trăn trở từ công việc đầu tiên

Công việc mình có hiện tại không phải là công việc đầu tiên mình có trong đời, và cũng không phải công việc đầu tiên mình có ở đất nước mình đang học tập và sinh sống, nhưng đây lại là công việc đầu tiên mình có mà lại theo đúng ngành mình học về Du lịch và Khách sạn.

Theo rất nhiều cách thì công việc này vô cùng ý nghĩa với mình. Nó cho mình rất nhiều thử thách để vượt qua và lớn lên, kể từ ngày mình quyết định đi tìm việc ở Budapest cho đến tận ngày hôm nay. Tại sao lại khó khăn đến thế để có được một công việc chỉ dùng tiếng Anh ở Budapest, trong ngành Du lịch và Khách sạn, và trong khoảng thời gian đầu năm 2021 (khi mình quyết định đi tìm việc)?

Dịch bệnh. Khác với các thế hệ học sinh quốc tế đi trước với vô vàn vị trí mở ra trong các khách sạn, thời điểm mình muốn tìm việc (đầu năm 2021) vẫn là lúc Hungary còn có rất nhiều luật lệ và hạn chế về du lịch và di chuyển nói chung để kiểm soát việc gia tăng các ca nhiễm COVID-19. Khi mà thậm chí người bản địa ở đây còn không có việc vì các khách sạn đóng cửa (tạm thời hoặc vĩnh viễn), làm sao một đứa sinh viên năm hai chỉ giao tiếp được bằng tiếng Anh như mình có cơ hội trong thị trường làm việc?

Mình chỉ nói tiếng Anh. (Đến giờ đây vẫn là một khó khăn cho mình, và mình sẽ nói thêm về việc này sau). Hungary cũng như Việt Nam đấy là thứ tiếng chính của họ là tiếng bản địa, tiếng Hung. Và cũng như Việt Nam, trừ phi bạn rất giỏi và làm việc ở những môi trường quốc tế, mỗi tiếng Anh thôi là không đủ. Bạn cần cả tiếng bản địa nữa để giao tiếp được với đồng nghiệp và khách hàng. Hè năm ngoái mình đã gửi CV cho một khách sạn lớn ở trung tâm Budapest vào vị trí bồi bàn. Họ liên lạc với mình để trao đổi thêm rồi mà đến cuối thì họ không nhận vì mình không nói tiếng Hung. Khi bạn nói cả tiếng bản địa (hoặc thứ tiếng thứ 3, 4, vân vân ngoài tiếng Anh) nữa thì (có thể coi là lẽ đương nhiên) bạn sẽ có nhiều cơ hội việc làm hơn.

– Liên quan đến ý bên trên, chính là việc mình bị áp lực là cần phải có việc ở các khách sạn lớn mang tính quốc tế, vì chỉ khi đấy chuyện mình chỉ nói tiếng Anh mới không còn là trở ngại. Và việc để làm việc với khách sạn lớn khi mới chỉ là sinh viên năm hai không dễ dàng đến thế. Một trong những khó khăn lớn nhất là đa số những nơi đó họ chỉ nhận sinh viên với kỳ thực tập chính thức (trong khi đến tận kỳ cuối cùng của chương trình học ở trường mình mới có thể thoả mãn cái điều kiện này).

– Mình thiếu rất nhiều thứ. Mình không có kĩ năng tốt trong việc viết CV và trả lời phỏng vấn. Mình có một khoảng trống trong CV kéo dài khoảng 2 năm, từ hè 2019 đến hè 2021, với không một cập nhật nào mới trừ việc đi học. Vốn là mình đã định năm nhất chỉ dành để đi học (vì đúng là mình cần thời gian để thích nghi và đương đầu với lượng bài tập lớn ở trường thật), giờ lại còn thêm dịch bệnh và việc mình không tham gia thêm bất kì hoạt động ngoại khoá nào khiến CV trông rất … chán.

– Điều cuối cùng, chắc là khó khăn về mặt tinh thần. Mình thấy sốt ruột và bất lực trong gần như cả năm 2021 khi vẫn còn đang tìm việc. Mình cần có thêm thu nhập để trang trải cho cuộc sống hàng ngày và cho những kế hoạch tương lai. Mình cần một công việc theo ngành học để có thêm kinh nghiệm cho sự nghiệp sau này và để tìm xem mình yêu thích điều gì. Sự bất lực thì đến từ việc mình cảm thấy không nơi nào cho mình cơ hội để bắt đầu. Kỳ thực tập hay chương trình đào tạo thì nên dành cho những người với ít hoặc chưa có kinh nghiệm, nhưng những nơi mình cần (một số khách sạn quốc tế lớn) thì lại đòi hỏi ngầm việc mình phải có kinh nghiệm trước. Có lẽ cũng đúng thôi là họ cần những người giỏi nhất, nhưng nếu không cho người trẻ cơ hội để bắt đầu, thì làm sao họ có những kinh nghiệm đầu tiên đó được? Mình không nói đây là sự thật 100% vì rõ ràng là ngoài kia có những nơi sẽ cho người trẻ với không chút kinh nghiệm nào cơ hội làm việc. Ngày ấy thì cách nhìn nhận vấn đề của mình không quá tích cực, cộng với việc môi trường làm việc có nhiều giới hạn do tác động của dịch bệnh nữa, nên khó mà để mình không một lần có những suy nghĩ như thế này.

Tua nhanh đến ngày mình có công việc hiện tại thì mình có một số chia sẻ sau. Đây là những điều mình đã và vẫn đang học từng ngày ở vị trí lễ tân trong một khách sạn ở trung tâm Budapest. Có những điều nghe rất đơn giản và có khi là lẽ đương nhiên, nhưng vẫn lại là những điều mà mình không dễ dàng làm được trong thực tế hoặc mình càng nhận ra tầm quan trọng của nó hơn kể từ khi có công việc này. Dưới đây không phải tất cả những nhiều mình suy ngẫm, nhưng mình sẽ dần viết chúng ra trong những bài viết sau này với những chủ đề cụ thể hơn.

Chuyện gì rồi cũng sẽ có cách giải quyết. Chấp nhận là mình sẽ mắc lỗi, học từ nó, và vượt qua nó để không mắc lỗi tương tự sau này. Mình muốn thể hiện tốt trong công việc, và mỗi ngày đi làm mình muốn phải làm tốt hơn lần trước đó, bất kể là chỉ một chút. Mình biết là mình sẽ mắc lỗi vì mình đang học cách làm một công việc hoàn toàn mới, nhưng mình vẫn mất một khoảng thời gian dài để làm quen với điều đấy. Hơn nữa, kỹ năng làm việc nhóm, giao tiếp, và giải quyết vấn đề cũng vô cùng quan trọng. Mình cần chủ động làm những gì mình có thể trong khả năng và chủ động hỏi những gì mình không biết.

Chỉ nói thứ tiếng thứ hai là tiếng Anh ngoài tiếng mẹ đẻ thôi là chưa đủ. Điều này có thể đúng với rất nhiều người, nhiều ngành nghề, nhiều trường hợp khác nhau. Với mình, nó đúng vì mình muốn làm việc trong ngành Du lịch và Khách sạn và là một học sinh quốc tế ở một đất nước có thứ tiếng chính không phải là tiếng Anh. Tất nhiên, câu trả lời đơn giản là học thêm thứ tiếng khác đi, học thêm tiếng bản địa đi. Câu chuyện học tiếng sẽ lại dể dành cho những bài đăng sau này. Mình sẽ viết về những chật vật của mình và việc học một thứ tiếng mới từ con số 0. Đến giờ mình vẫn chưa sử dụng được tiếng nào ngoài tiếng Anh và tiếng mẹ đẻ, nhưng mình đang cố gắng để thay đổi nó.

– Công việc này làm mình nghĩ về COVID, và về những điều mình đã bỏ lỡ trong suốt 2 năm dịch bệnh. Mình đã từng có một kế hoạch cho những năm đi du học bậc đại học đó là mình sẽ cố gắng học nhiều môn ở trường hơn vào khoảng nửa đầu chương trình học, để nửa sau mình có thể đi làm mà không bị qua căng thẳng về lượng bài tập nhiều trên lớp nữa. Mình sẽ cố gắng đi du lịch thật nhiều vào những dịp cuối tuần và các kỳ nghỉ khi chưa có việc làm. Tất nhiên là COVID thay đổi mọi thứ. Mình không được đi du lịch, và cũng không đi du lịch được ngay cả khi Châu Âu dần mở cửa trong năm 2021 do nhiều hạn chế về quy định liên quan đến vaccine của nhiều nước và cả về khả năng chi trả của chính mình. Đến giờ khi mọi thứ ổn thoả hơn rồi, mình đã có thể đi du lịch nếu mình muốn, thì mình vẫn chưa thể sắp xếp được do giờ làm việc không cố định, và mình vẫn đang loay hoay học nốt những môn cuối cùng của chương trình học. Mình sẽ để những trăn trở này ở một bài viết khác, nhưng mình có thể khẳng định là khi mọi người thấy mình đi du lịch bên ngoài Hungary trong thời gian tới thì đó là một điều vô cùng đặc biệt với mình. Đấy sự cố gắng vô cùng tận trong rất nhiều khía cạnh trong cuộc sống của mình, và đấy là lúc những ước muốn mình bỏ ngỏ suốt hơn 2 năm thành hiện thực.

– Cân bằng cuộc sống khi vừa đi học vừa đi làm không hề dễ. Chỉ riêng câu chuyện có đủ năng lượng và sự tập trung để thể hiện tốt nhất cả ở chỗ làm lẫn trường học thôi đã khiến mình chật vật rồi. Ngoài ra, mình còn cần dành thời gian để gọi điện thường xuyên về nhà cho bố mẹ và duy trì những mối quan hệ quan trọng khác trong cuộc sống. Mình đã rất xa cái ngày lấy thành tích và sự bận rộn để chứng tỏ là mình không kém cỏi nữa. Đến giờ thì mỗi ngày mình được thúc đẩy với những câu hỏi: “Mình có đang hạnh phúc không? Đây có phải cuộc sống mà mình muốn sống không? Kể cả khi không biết mình đang đi hướng nào trong cuộc đời và đâu là “vạch đích”, mình có đang cố gắng đi để mỗi ngày mình tốt lên hơn được một chút hay không?”. Mình vẫn bận, và mình vẫn dành thời gian để nghỉ ngơi. Mình muốn bận để được tiến bộ hơn trong công việc và trên trường lớp. Bận vì mình cần có thời gian để nghỉ ngơi, chăm lo cho sức khoẻ của chính mình, và dành được thời gian cho những người xung quanh. Không phải lúc nào quỹ thời gian cũng được phân bổ đều đặn cho mọi khía cạnh quan trọng của cuộc sống, nhưng mình luôn cố gắng “xoay vòng” để mọi thứ có được sự quan tâm mà nó cần, và mình vẫn có những khoảng lặng để bản thân được nghỉ ngơi.

Khi mình viết bài viết này, mình không có chủ ý kể sự khó khăn nhiều hơn là những thông tin hữu ích. Nhưng mình lại nghĩ, mình cũng ước ngày mình mới bắt đầu tìm việc ở đây, mình có ai đó giúp mình nhìn nhận ra được những khía cạnh này. Ít ra là mình có thể biết sớm hơn những khó khăn mình sẽ gặp, để rồi mình chuẩn bị được tốt hơn khi đi tìm việc, và cả khi đã có việc rồi. Từ mình đến với tất cả những ai đang cố gắng bước những bước đi đầu tiên trong sự nghiệp, mình chúc tất cả chúng mình cùng mạnh mẽ vươn lên và tìm được cho mình điều mình yêu thích.

Đặt những câu hỏi thiết yếu cho chính mình

Năm 2022 này là một năm mình đi tìm câu trả lời cho vô vàn điều quan trọng cho tương lai của mình như là chuyện học hành và sự nghiệp. Những câu hỏi ấy không khỏi làm mình thấy bấp bênh và phân vân với những sự lựa chọn và mục tiêu mình có. Sau đây mình sẽ chia sẻ một vài điều mình học được và nhận ra đã giúp đỡ mình cảm thấy tốt hơn và bớt vô định trong thời gian vừa qua.

Một trong những bài Ted Talk mình yêu thích nhất trong năm trước là bài nói của tiến sĩ Meg Jay về: “Những câu hỏi thiết yếu để hỏi bản thân trong tương lai”. Điều khó khăn trong việc nghĩ mình có thể làm gì trong hiện tại mà lại giúp ích cho bản thân trong tương lai chính là do chúng ta khó có thể quan tâm đến một phiên bản của chính mình mà mình chưa bao giờ gặp. Khoảng cách giữa phiên bản ở hiện tại và tương lai này được Meg Jay gọi là khoảng cách đồng cảm (empathy gap). Thu hẹp khoảng cách này qua việc tin tưởng hoặc tưởng tượng chính là cách để mình tạo dựng một cuộc sống tương lai như mình mong muốn. Theo tiến sĩ thì khoảng 85% những khoảnh khắc mang tính xác định của cuộc đời xảy ra xung quanh độ tuổi 35. Bởi vậy, hãy bắt đầu bằng việc tưởng tượng mình ở tuổi 35 và tin vào khả năng là mình đã tạo ra những khoảnh khắc xác định đó rồi. Tiếp đó, nghĩ cụ thể hơn về những chi tiết mình thấy được qua những câu hỏi về nhiều khía cạnh quan trọng trong cuộc sống (ví dụ như mình sống ở đâu; làm công việc gì, nó có ý nghĩa không; mình có một mối quan hệ không và nếu có thì nó trông thế nào; và những điều gì mà mình làm hoặc không làm khiến mình hạnh phúc và khoẻ mạnh). Về cơ bản là mình tập “làm quen”, kết nối với chính mình trong tương lai, và nghĩ lại là mình có thể làm gì trong hiện tại để khiến cuộc sống của hai cá thể này tiến gần lại với nhau hơn. Nghĩ về tất cả những điều mình nghĩ mình mong muốn sẽ ăn khớp với nhau như thế nào, và như vậy thì mình cần làm gì ngay bây giờ. Theo Meg Jay, không chỉ những người ở độ tuổi 20 mà tất cả mọi người ở mọi độ tuổi đều nên tự hỏi chính mình: “Nếu mình đang ở trong một công việc, một mối quan hệ hoặc một tình huống mà mình không muốn trong năm năm nữa, thì mình sẽ dành bao lâu nữa cho việc này?”

Khi mà chưa biết hoặc chưa rõ mình muốn gì, cứ luôn cần chuẩn bị thật kĩ để khi cơ hội đến thì mình có thể nắm bắt được. Một ví dụ cụ thể đó là khi mình học năm nhất (mùa thu 2019) thì mình chưa biết mình muốn làm gì. Mình đã quyết định sẽ học nhiều hơn một chút trong những kì đầu tiên để sau này mình có thể dành nhiều thời gian hơn cho việc đi làm hoặc tham gia các hoạt động ngoại khoá. Mình cũng đâu có thể làm gì nhiều hơn trong thời điểm năm 2020 khi mà việc thích nghi, bình ổn tâm lí trong mùa dịch và học bài trên lớp thôi đã chiếm trọn toàn bộ thời gian. Đến năm vừa rồi khi mình đã sẵn sàng tham gia nhiều hoạt động hơn thì một lịch học không dày đặc đã giúp đỡ mình vô cùng nhiều trong việc cân bằng cuộc sống. Ngược lại, một điều để tóm tắt những khi mình tuột mất cơ hội việc làm: Biết một ngoại ngữ ngoài tiếng mẹ đẻ thôi là chưa đủ. Từ đó mà một trong những mục tiêu mình đặt ra trong năm nay là học một ngôn ngữ mới để chuẩn bị tốt hơn cho tương lai.

“We rise by lifting others” – “Chúng ta vươn lên bằng cách nâng người khác lên” (Robert G. Ingersoll). Câu nói này đi theo mình suốt khi mình học tư duy cùng thắng, học cách sẻ chia, và học cách cống hiến. Mình thấy khi mình thực lòng mừng cho người khác, không có sự so đo, thì tất cả mọi người đều vui vẻ và sự tích cực ấy được lan toả mãi. Học được tư duy cùng thắng làm mình nhìn rộng ra là việc tất cả chúng ta đều đang tốt lên là một điều đáng mừng, và chính mình cũng học được rất nhiều từ thành công của họ. Ở một khía cạnh khác, ủng hộ, giúp đỡ người khác cũng làm mình thấy cuộc sống có ý nghĩa hơn. Mình không chỉ sống cho mình mà còn cho cả tập thể. Điều này lại làm mình nhớ đến câu “Happiness is the feeling of contribution.” – “Hạnh phúc là cảm giác được đóng góp, cống hiến.” trong cuốn sách “Dám bị ghét” của tác giả Ichiro Kishimi và Fumitake Koga. Khi mình đóng góp một điều gì đó, không dựa vào sự công nhận của người khác, mà chỉ việc mình biết rằng mình đã làm một điều gì đó có ích thôi cũng đã là đủ rồi. Năm ngoái, mình dành nhiều thời gian hơn để ủng hộ, giúp đỡ những người quanh mình trong khả năng có thể. Qua đó mình hiểu bản thân được rõ hơn khi nhận ra được hơn những điểm mạnh, điểm yếu mình có, và mình yêu thích những công việc như thế nào. Câu hỏi mình muốn làm gì trong tương lai vẫn luôn hiện hữu, nhưng câu trả lời cũng đã dần xuất hiện một cách rõ ràng hơn. Vậy đó, nhiều khi việc mình nâng người khác lên cũng chính là cách mình nâng chính mình lên.

Năm tới, hãy cùng nghĩ xa hơn một chút, về mình có thể làm gì ngay từ bây giờ để chuẩn bị kĩ hơn cho tương lai mình mong muốn và cho những cơ hội sẽ đến.


Ảnh bìa: Tingey Injury Law Firm – Unsplash.
Meg Jay: Essential questions to ask your future self | TED
Mội bài Ted Talk mình cũng rất thích của Meg Jay: Why 30 is not the new 20 | Meg Jay
Cuốn sách “Dám bị ghét” của tác giả Ichiro Kishimi và Fumitake Koga.

Stipendium Hungaricum Newcomers’ Guide: BGE 2021/22

Last updated: September 6th, 2021.

Hi! My name is Nguyen Phuong Thao, and my co-mentor’s name is Vanya Lilla Eszter. In the academic year 2021/22, we are mentors in Stipendium Hungaricum Mentor Network at Budapest Budapest School (BGE).

In order to give the first-year students of Budapest Business School (BGE) a helping hand in their transition to Hungary, we put together this document, where you can find information about the following topics:

  1. Getting to your dorm from the airport
  2. Registration & Student customer service system
  3. Neptun & Courses
  4. The academic year
  5. Curriculum
  6. Using Wi-Fi (eduroam)
  7. BBS Library Network and VPN
  8. Getting a phone number
  9. Getting a bank account
  10. Places to eat around the school
  11. Places to drink and party
  12. Getting a job
  13. Getting vaccinated in Hungary
  14. Searching answers for school-related questions
  15. Psychological consultation
  16. Recommendations on applications

1, Getting to your dorm from the airport

Here are some guidelines about how to get to your dormitories from the airport.

We recommend buying a 10-time ticket at the airport directly, so you can use it before you are able to buy a monthly student pass. The bus station is right in front of the airport, you should take the bus number 100E there that will bring you to the city.

For the ones, going to the Óbuda Student home (Kunigunda street), you have some options, but the following one is the most convenient in our point of view:

  • get off at the Astoria M station and take the metroline M2 (in the direction of Déli pályaudvar). Get off at Batthyány tér station and take tram 19 (in the direction of Bécsi út / Vörösvári út) and get off at the last stop, so Bécsi út / Vörösvári út. From there you will have to walk 7 minutes to get there.

For the ones going to Lengyel Gyula Kollégium (Laufenauer street), you have two options:

  • get off the bus at Astoria M station and take tram 49 until Karolina út. From there you can walk 9 minutes to get to the destination.
  • get off and Kálvin tér station and take metro 4 until Újbuda központ. From there take the bus 53/150/154 until Hollókő utca or 212 until Diószegi út/Vérellátó szolgálat.

You can also use the Google maps app to get to the destinations.

2, Registration & Student customer service system

As you already received an email from the school, you have to go to the Student Services Group and the International Office after your arrival, as soon as possible, to register personally.

Before contacting customer service (by email, phone or in person), study the information published on the website below!

  • Students’ Page: Under the menu items here (e.g.: Studies, Finance, Services, etc.) all the necessary information for the successful completion of studies can be found in an overview format.
  • Frequently Asked Questions: typical student questions and answers from customer service and departments can be found here.
  • Most Common Neptun Problems/Student Help Guide: quick assistance with respect to registration of courses, start of the semester, exam registration.
  • Monitoring Academic Progress – it is especially recommended for students starting their final semester to do a self-audit of all the courses they have taken according to their specific curriculum during the enrollment period, so that should they find any deficiencies, they will still have time to register.

If you cannot find the answer to your questions on the pages above, please first check to find out exactly where to ask for help here.

You can find the information about Student Services Group and their Opening hours in the following websites:

FCHT (KVIK)https://uni-bge.hu/en/kvik/student-services-group 
Email: hszo.kvik@uni-bge.hu
1054 Budapest, Alkotmány Street 9-11. Ground Floor 2.
Opening hours: 
from 30/8 to 4/9: 
            Tuesday: 8:30 – 12:00 and 14:00 – 16:30
            Wednesday: 14:00 – 16:30
            Closed on other days.
from 6/9 to 10/9:
            Monday to Thursday: 8:00 – 11:00 and 13:00 15:00
            Friday: 8:00 – 11:00
from 13/9 to 22/1:
            Monday: 8:30 – 10:30
            Tuesday: closed
            Wednesday: 13:00 – 15:00
            Thursday: 8:30 – 10:30
            Friday: 8:30 – 12:00

FIMB (KKK)https://uni-bge.hu/en/kkk/student-services-group 
Email: hszo.kkk@uni-bge.hu
1165 Budapest, Diósy Lajos Street 22-24.
Opening hours:
            Monday and Wednesday: 8:00-12:00
            Tuesday and Thursday: 13:00-16:00
            Friday: closed

FFA (PSZK)hszo.pszk@uni-bge.hu
1149 Budapest, Buzogány Street 10-12.
Opening hours:
from 6/9 to 10/9:
            Monday: 8:30 – 12:00
            Tuesday: 12:30 – 16:00
            Wednesday: 8:30 – 12:00
            Thursday: 12:30 – 16:00
            Friday: 8:00 – 11:00 and 14.00-16.00
from 13/9 to 22/1:
            Monday: 8:30 – 10:30
            Tuesday: closed
            Wednesday: 13:00 – 15:00
            Thursday: 8:30 – 10:30
            Friday: 8:30 – 12:00

You should arrive at least half an hour before the end of opening time, otherwise they cannot guarantee your access.

If you go there, please ask for a paper to prove your active student status, with that you can use the transportation at a discounted price!

3, Neptun & Courses

You have to register on Neptun. You go to Administration → Enrollment/Registration → click on the plus sign on the right side of the semester line → Enroll → choose active → accept.

In case you want to join a class that is already full:

  • Course enlargement and course initiation requests: 18/08/2021 0:00:01 am to 29/08/2021 11:59 pm.
  • Submit the course enlargement and course initiation requests in Neptun: Studies/Curriculum/ at the end of the subject row, click on symbol “+”.
  • A course enlargement request can only be submitted for those subjects included by the curriculum which are available/advertised for this (2021/22/1) semester.
  • Students can submit course initiation requests for a normal and exam course. If there is a signature on the subject, an exam course must be requested.
  • Course/subject correction period takes from 03/09/2021 2:00 pm to 08/09/2021 11:59 pm.
  • Exam registration period for exam courses: until 27/08/2021.

If anybody still has problems with Neptun, please contact the Student Services Group of your faculty! 

Tips from Thao

  • In the future when you need to log into your Neptun account and the system hasn’t let you in yet due to the large number of students using it at the same time, you should just wait after clicking “login”. When it attempts to get you in like that (even up to 40+ attempts), don’t refresh your browser because it means that you are back at the end of the line again. 
  • At the end of the semester, you will have the chance to fill the form of Student Feedback to Teacher Work. If you fill all the surveys that the school requires, it will give you a chance in the following year to register 24 hours earlier than the usual registration period. The school will give you more information on the matter at the end of the semester. 
  • Finding subjects that are not in the curriculum (for example: optional courses in Project Week): 
    Click Subjects → Register for subject → Choose your current Terms. 
    Option 1: Search the subject that you want by its Subject name/Subject code/Course lecturer/Course code. 
    Option 2: Click Subject type: All other subjects in the institution.

4, The academic year

You can find the calendar of the academic year via this link (including all the important deadline you should take notice):

FCHT (KVIK)https://uni-bge.hu/en/student-profile/news/schedule-of-bbs-fcht-academic-year-2021/2022-semester-1

FIMB (KKK)https://uni-bge.hu/en/kkk/news/academic-year-2021/2022-autumn-semester 
Note: Monday, Sep 6th: no classes for Year 1 FIMB students (https://uni-bge.hu/en/kkk/news/monday-sep-6th-no-classes-for-year-1-students)

First day of school is 6 September 2021 (Full-time students). 

  • The school will basically start with traditional classroom teaching in September but it is also prepared to introduce possible restrictive measures quickly if necessary (such as 100% online teaching).
  • Some courses will be held online (in general, lectures with over 50 people), but most of the courses will be taught in traditional classroom style with attendance. Lecture and seminars are considered separate courses, so it may be the case that the lecture will be held online, and the seminars will be in the form of classroom teaching. 
  • Should you transition to online education during the semester, class attendance will apply to online attendance.  
  • A vaccination certificate is not required for visiting the university or attending classes, however, we strongly recommend that you be properly vaccinated. 
  • The use of masks in the classrooms and on campus is currently not mandatory, but feel free to use them if you feel safer that way.
  • Currently there is no body temperature measurement at the entrance.
  • A reasonable degree of “voluntary quarantine” is important: whoever feels sick or who has recently been in contact with someone who has since had symptoms, should be sure to avoid the community for a few days.
  • Based on the school’s current knowledge, they are preparing for a traditional (attendance) exam period

More specific information on other epidemiological measures that are still in force: https://uni-bge.hu/en/student-profile/covid-19-information-for-students

As you see, you will have the autumn holiday and Project Week from 18-24/10. You can plan some holidays here, but be prepared that the following week, you will have your midterm tests from some subjects. 

More specific details on all classes in the Project Week:
https://uni-bge.hu/en/student-profile/project-week-at-bbs?fbclid=IwAR1q3sqco-FHw_i26pyNfRAV-oCOJuPeKGMQe7ncfiAxrNklD_5wf_y_Y1U

Thao’s comment: Especially for first-year students, “What to say about Hungarian culture?” is an interesting course that will help you gain more insights into the country. Personally, I had great experience with “A road to a scientific work” class last semester and learned a lot about doing research from professor Eva, the guest speakers, and classmates. However, before choosing any subject(s), I suggest you consider the energy and time that you spend on your schoolwork, especially when many midterms tests happen the following week.

The classroom semester officially ends on December 10th (Friday). Afterwards, you will have your exams from 13/12/2021 to 22/01/2022.

5, Curriculum

As for the first semester, you have been registered to most/all of your classes. But from next semester, you have to do the registration by yourselves.

For this, we are attaching you your full curriculums here (The website is still under construction, so some curriculums are not available):

Bachelor programs: https://uni-bge.hu/en/student-profile/undergraduate-courses
Master’s programs: https://uni-bge.hu/en/student-profile/masters-degree

Tip from Lilla: If you click on the bold major name, you will find a pdf file with written information about every major. On the other hand, below each major, you will find the programs. That link will provide you an excel file with your official curriculums. You can find every abbreviation at the bottom of the excel file, plus also you can easily see which subjects you should register for, in which semester.

Tip from Thao: While the pdf files might not work on the website, you can still check your curriculums on Neptun (with progress tracking if needed): Click “Studies” → “Curriculum” OR “Advancement” → Choose your curriculum. 

The classes that are Practical courses/Seminars are compulsory to attend, you can miss maximum 2 or 3 times, for language classes 6 times. (The teacher will mention at the first class and/or in the document uploaded to Coospace. The password and username for Coospace is the same as for Neptun.)

The classes that are Theoretical/Lectures are not compulsory to visit (unless the professor says differently.)

Also, the Coospace will be a platform to communicate with the teachers, they will upload every information and the PPTs from the classes to here, so please visit it often.

Tip from Thao: Even though your classes are in English, their names on Coospace are in Hungarian. I suggest you categorize your classes based on colors, so you can identify the names more quickly. Click on the grey dot next to the name of your class → choose a colour → save.

As I said, some of you have all your classes registered for this semester. They are the master students, you don’t need to register for any extra class now.

Unless, you would like to take up an extra language, just as a hobby for free. If you would like to do so, please discuss with these ladies, regarding the languages: deak.gabriella@uni-bge.hu and stroh-vermes.beata@uni-bge.hu.

Bachelor students have to do 2 semesters of Physical Education. As I see, now all the classes are full, so you can start it at the next semester earliest. First you must choose Physical Education 1 and then Physical Education 2. You can also take Hungarian language classes from this subject, the teacher will be always helpful. But the most important, is that these classes are held out of the school building. So when you take up a PE class, make sure that you have at least 30 minutes to get there! (These classes are only 45 minutes long, so you can arrive back peacefully afterwards.)

Still for the bachelor students: if you check your curriculum at the link, you see that at the first semester you already have to choose one elective course from these:

Study Techniques
Presentation Skills Development
International Negotiation Techniques
Career Development

Lilla’s recommendation: I had Presentation Skills Development and Psychology in my first semester. Both of them were very interesting and useful, I really recommend any to take into consideration.

If you can still find some availability in Neptun that would fit in your schedule and interest you, feel free to register to it. Otherwise, you can also take it in another semester.

6, Using Wi-Fi (eduroam)

Eduroam is an IT network that you can use in the school and the dormitory (in BGE and other universities in Hungary). 

Guides for different operating systemshttps://uni-bge.hu/en/wifi-eduroam-hasznalata

If you have any problems while setting up or using the services, please write to the following e-mail address: informatika@uni-bge.hu with the Neptun code and Faculty, with a detailed description of the error (by attaching a screenshot).

Tip from Thao: If you live in the school’s dormitory, I suggest you take screenshots of the steps on how to connect the Wi-Fi in the operating system of your phone before you arrive in Hungary. (You can see the paradox is that you need the internet first to load the website on how to connect to the internet). Having the instruction beforehand will help you use the Wi-Fi instantly without much hassle.

7, BBS Library Network and VPN

The library of our school supports academic activities linked to education and research. You can find more information via this link: https://uni-bge.hu/en/library

You can have access to the databases simply by connecting to the university IT network (e.g.: by using the Wi-Fi called “eduroam” in school and in the dormitory). For remote access (e.g.: from home), it is necessary to connect to the library’s VPN.

With VPN connection, the following link helps you to remote access databases that the Central Library subscribed to: https://uni-bge.hu/en/create-a-vpn-connection-to-databases-subscribed-by-central-library

8, Getting a phone number

These are the main 3 phone companies in Hungary:
https://en.telenor.hu/
https://www.vodafone.hu/english/home
https://www.telekom.hu/lakossagi/english

As we checked, if internet connection is more important than phone calls,  Vodafone seems to have the best plan: you can have 5 GB dataunlimited social media + 100 min free calls per month for 3490 HUF. (We cannot find it on the webpage now, so sorry, I don’t know the name of the plan, but you can ask about it if you go there). 

Tip from ThaoWith Vodafone, I recommend you connect your bank account with your Vodafone account. If you pay the monthly bill online like this, the amount of money you need to pay is the same (3490Ft/month). However, if you go to the Vodafone store to pay the bill in person, they might charge you more.

https://en.telenor.hu/postpaid

Tip from Lilla: If you scroll down on this link, you can find several options at Telenor, from which you can choose considering your own purposes. Furthermore, they are really helpful at the shops so you can just walk in and tell them your preferences and they will help you choose the best option.

If you don’t need internet on your phone, only the calls, we recommend taking a pre-paid sim card, with a certain amount you can use and always top up (just for calls, no internet!) You can inquire about it in one of the shops.

There’re big shopping malls, close to the faculties where you can find all these brands’ shops.

Important: you need a passport and some official paper that states that you have your address in the student home to make the contract!

9, Getting a bank account

As you need to open an account to receive the scholarship (and if you might get a job too), here is a little information.

For the young ones under the age 24, I recommend the OTP Junior account. It’s free of charge to open and there is no extra fee until you reach the age 24.

For the forever young ones over the age 24, you can check the OTP Bank as well, they are the biggest in Hungary and have an office on the street of the university. Other big banks are CIB Bank, Erste Bank, MKB Bank, Raiffeisen Bank and Unicredit Bank, you can check which ones have the best fees for your needs.

10, Places to eat around the school

The university has its own restaurant at the Alkotmány street building, called Alma Mater with Hungarian cuisine. I like it a lot, you can check it if you do, too 😉

Also, there are many restaurants on the -1 floor of the Westend Shopping Mall, a few minutes from the Markó street building.

Lilla’s recommendation: I really like to have Brunches, so I would recommend trying one of these if you have time in the future. ‘Briós’ is the first one, which is located near Jászai Mari tér, which is about 5 minutes from the university, by taking the Tram 2. Another one is Mokka Cukka (very close to the Alkotmány str. building) and Zoska, which is close to Astoria metro station. I would really suggest trying the latter one at least once, because it has fairly good prices and delicious brunches. Lastly, in Oktogon (which can be reached by Tram 4-6) there are many places to eat, varying from Burger King, Mc Donald’s, Belozzo ect.

11, Places to drink and party

The best places where most people go are located on the line of tram 4 and 6 between the stations Király utca and Blaha Lujza tér. The tram 6 is going around all day, so you have time to enjoy 😉

12, Getting a job

In around October and March, there will be some job fairs on campus. Notice these events in BGE via Facebook pages:
Budapesti Gazdasági Egyetem: https://www.facebook.com/unibge/ 
BGE EHÖK: https://www.facebook.com/bgehok
BGE KVIK HÖK (for KVIK Students): https://www.facebook.com/bgekvikhok

13, Getting vaccinated in Hungary

Vaccination is voluntary and free of charge. You have the opportunity to apply for COVID-19 vaccination on the following English-language website: https://vakcinainfo.gov.hu/registration

It is also possible to register without having a Hungarian social security number (TAJ number). For further information please visit the above website. You should bring your passport (and TAJ card if possible) to the hospital where you get vaccinated the first time

After the first shot of the vaccine, in order to get the immunity card, you can go to the Government Office (kormányablak) to register yourself into the system. You can go to any kormányablak to do this, but it is more convenient to just choose the one that is near where you live. 

You should bring:
            (1) passport, 
            (2) address card, 
            (3) residence permit, 
            (4) TAJ card (if possible), and 
            (5) vaccine paper confirming that you got the first shot of the vaccine. 

Opening hours of Kormányablak:
            Monday: 8:00-18:00
            Tuesday: 8:00-16:00
            Wednesday: 11:00-19:00
            Thursday: 8:00-16:00
            Friday: 8:00-14:00

After around 2 weeks from the day you register at kormányablak, they will send your immunity card directly to your place. If somehow you do not receive the card in person, you will get a notice paper from the post office to go there at a specific time to take it. Remember to bring some paper to identify yourself at the post office, such as your passport.

14, Searching answers for school-related questions

If all the above information is not be able to help you find a solution for your issue, before emailing anyone in the school, you can search the answers by yourself. It is likely that what you need is already available on the school’s website. Our suggestion on using keywords to search on Google:

Type “what you are finding/your problem” + “bge” (+”the name of your faculty” if needed, such as kkk/kvik/pszk)

For example, if you want to find the email of a professor, you can search on Google: “professor’s name” + “contact” + “bge”.

15, Psychological consultation

For international students in BGE, if you need professional help during your studies in terms of mental health, you can write to Dr. Thuma Orsolya (Thuma.Orsolya@uni-bge.hu) to set an appointment for psychological counselling. The consultation is free of charge.

16, Recommendations on applications

Thao’s recommendations

1. BKK FUTÁR application for using public transportation in Budapest. I recommend BKK FUTÁR specifically because it has real-time upcoming departure times and some useful functions, such as ticket vending and water fetching locations. Personally, I use Maps/Google map first to search for routes (since it’s quicker to search in these apps than in BKK), then I use BKK to check real-time upcoming departure times.

Apple: https://apps.apple.com/hu/app/bkk-fut%C3%A1r/id916193835
Google Play: https://play.google.com/store/apps/details?id=hu.webvalto.bkkfutar&hl=en&gl=US

2. Neptun. The app is a bit slow to load, but it is the most helpful in checking your Messages and Calendar. (You can do this on your laptop/computer, but an app on your phone can be more convenient). Most of the time the emails you receive from the school via Neptun will be sent to your email address, but in this case, it takes a bit of time for the message to show up in your email inbox (such as Gmail). Checking these messages directly from Neptun will keep you up-to-date with any new changes/announcements.

Apple: https://apps.apple.com/hu/app/neptun/id1046455470
Google Play: https://play.google.com/store/apps/details?id=hu.SDA.NeptunMobile.Android&hl=en&gl=US

3. Xe for currency transfers. I think it would be useful for you to adapt to using a new currency (HUF) by comparing it to your country’s currency. You can use any application if you wish to. For me, this app is good due to its ability to display many currencies at the same time.

Apple: https://apps.apple.com/hu/app/xe-currency-money-transfers/id315241195
Google Play: https://play.google.com/store/apps/details?id=com.xe.currency&hl=en&gl=US


We hope that this guide can help you adapt to Hungary more smoothly.

All the best for the semester,
Nguyen Phuong Thao & Vanya Lilla Eszter.


If you have any remarks or questions, you can contact me via my personal Facebook account here.